Phòng bệnh V.I.P
Ba chàng trai tuấn tú nằm trên chiếc giường trắng toát. Không khí im lặng bao chùm lấy căn phòng. Mộ Hiên cũng được thư ký Thành đỡ lên chiếc giường của mình để nghỉ ngơi.
-Ba người họ ...... Có người đến chăm sóc cho mỗi ngày không ? - Tịnh Miên nhìn những nam nhân nằm bất động, đang được trợ giúp bằng máy thở oxi và các loại máy đo khác kia mà có chút sót.
-Bọn họ đó giờ đều sống một mình, lấy đâu mà có người đến chăm sóc họ. Quản gia thì lo chuyện ở nhà rồi. Có lẽ chỉ có thể nằm ở đây để chờ y tá chăm thôi. - Mộ Hiên nhìn sang bọn họ. Từ Tiếu mất mẹ từ sớm, bố y thì thường xuyên công tác cả năm trời sau đó cũng đã mất trong một vụ rơi máy bay. Còn Vũ Tiêu và Châu Vũ đều là những con người mất cả bố lẫn mẹ từ bé, cho nên bọn họ đều phải tự lập sớm hơn tất cả các cô bé cậu bé khác. Có người đến chăm sóc *cười*, có người đến giết chết ba người họ thì đúng hơn.
-Vậy để em chăm sóc cả bốn người các anh. - Tịnh Miên vừa nói vừa lấy ly nước đưa cho Mộ Hiên.
-Sao thế được, em đường đường là chủ tịch một công ty lớn sao có thể bỏ hết tất cả mà ở đây chăm sóc bọn anh. - Mộ Hiên liên tục quơ tay từ chối.
-Ai bảo rằng em sẽ bỏ hết công việc ? Em sẽ vẫn làm việc vẫn chăm sóc mọi người. Cứ xem như em đổi nơi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-den-khac-biet/2816843/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.