-*nhìn sang Yến Họa* Anh ấy đi rồi, em nói thật đi. Có phải em biết nhiều hơn những điều em đã nói lúc nãy phải không. - Tịnh Miên nghiêm túc hỏi. Đúng là không có gì qua mắt được cô, Yến Họa khẽ gậy đầu rồi nói.
-Đúng, em biết nhiều hơn thế........ Ngoài những chuyện đã nói lúc nãy, anh Châu Vũ còn cho em xem ........ những vết sẹo trên tay anh ấy. Những vết cắt là những lần anh ấy nhìn thấy anh Mộ Hiên tình tứ bên cạnh một cô gái khác và là những lần anh ấy giúp anh Mộ Hiên làm lành với bạn gái........ Gần như những vết sẹo đấy đã đầy hết hai cánh tay.
-*mắt đỏ hoe* *lấy tay che miệng* ...... Châu Vũ ..... Anh ấy thật sự thương Mộ Hiên đến mức không cần thân thể thế sao....... Anh ấy thật sự lụy cái cuộc tình đơn phương không kết thúc này sâu nặng đến không màng sự đau đớn như vậy rồi sao...... - Tịnh Miên mím môi đau xót. Cô đang đau lòng vì sự khờ dại của Châu Vũ, thương cho cái con người vì tình mà mặc kệ bản thân đó.
-..... Đấy là lý do .... Ngay cả mặc đồ bệnh nhân, cậu ấy vẫn phải mặc thêm chiếc áo tay dài à. Thì ra không phải cậu ấy sợ bẩn, mà là vì muốn che đi những vết sẹo........ Nhưng đợi chút......... Có chút sai sai...... Mộ Hiên không phải là người chăm cho Châu Vũ sao, làm gì cậu ta không nhìn thấy chứ? - Vũ Tiêu hỏi.
-Đúng nhưng cái người lau mình cho anh Châu Vũ lại là em. Em từng kêu anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-den-khac-biet/2816832/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.