Sáng Hôm Sau
Vũ Tiêu lờ mờ tỉnh giấc thì cảm thấy như bên tay phải đang bị thứ gì đó đè lên. Hắn ta mở mắt thì nhìn thấy, Tịnh Miên đang gối đầu lên cánh tay của hắn. Cô ngủ có vẻ khá say, ngủ say đến mức ..... cô giữ chặt lấy bàn tay đang gắn kim truyền dịch của hắn, khiến máu bị truyền ngược lên.
-Tịnh ..... Tịnh Miên !!!!!! Em đang nằm đè lên cánh tay truyền dịch của Vũ Tiêu kìa !!! - Châu Vũ hét to khi thấy máu của Vũ Tiêu đang bị rút ngược lên.
Tịnh Miên cũng từ từ mở mắt thấy ống dẫn dịch đang có lượng chất lỏng đỏ chót, chiếm gần nửa sợi dây chuyền dịch. Cô giật mình hét toáng lên, bối rối đến mức tay chân múa may loạn xạ. Dạ Tuấn bước vào thấy vậy liền lắc đầu ngao ngán, từ từ bước đến khóa ống truyền dịch rồi tháo dây ra cho Vũ Tiêu.
-Lóng nga lóng ngóng. Tịnh Miên, cậu bị ngốc đấy à? Ngủ mà nằm đè lên tay truyền dịch của bệnh nhân. Nằm đè như vậy thôi thì để tớ tặng cậu dung dịch Xyanua đậm đặc, cậu lấy mà tiêm cho người ta ra đi luôn còn hơn. - Dạ Tuấn ngồi xuống cạnh Vương Trắc.
-Dạ Tuấn, cậu là bác sĩ cứu người đấy. Sao cứ suốt ngày, mở miệng ra toàn muốn sát hại người khác không vậy?! Quá đáng sợ rồi nha. *nhìn sang* Vương Trắc, anh coi quản lại cậu ta đi nha. - Tịnh Miên giả vờ rùng mình.
-Vẫn đỡ hơn ai đó lúc trước còn dùng đến cả ..... - Dạ Tuấn đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-den-khac-biet/2816793/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.