Phòng bệnh.
Lạc Hồ ngồi ở bên giường, híp mắt nhìn Hải Vy đang nằm ở trên giường.
Mấy ngày ở chung, anh ta đã khắc sâu và hiểu rõ một đạo lý chính là không nên trêu chọc phụ nữ, đối phó với bọn họ còn đau đầu hơn đối mặt với mưa bom bão đạn.
“Hai ngày nữa anh phải đi tổng bộ Ám Long với Lạc Hà, anh đã đi tìm Lâm Thanh, anh ta đáp đồng ý giúp anh chăm sóc em một thời gian, còn những chuyện khác chờ anh quay lại rồi nói sau.”
Hải Vy lạnh lùng liếc anh ta một chút, nhàn nhạt nói: “Chúng ta tạm biệt từ đây đi, sau khi anh rời khỏi Hải Thành cũng đừng quay lại tìm chúng tôi nữa, duyên phận giữa chúng ta đã hoàn toàn đứt đoạn ngay giây phút anh biết rõ tôi đã mang thai nhưng vẫn dứt khoát kiên quyết rời đi đặt tôi vào hoàn cảnh nguy hiểm.”
“Anh xin lỗi.”
Lạc Hồ lớn tiếng nói: “Năm đó tình huống khẩn cấp, anh lại không thể dẫn em về Ám Long, chỉ có thể tạm thời rời xa em tổn thương tình cảm của em, anh có thể dùng quãng đời còn lại đền bù cho em, nhưng em bảo anh đừng đến tìm em là chuyện không thể nào,”
“Chúng ta đều vẫn còn tình cảm với nhau cộng thêm đứa con bây giờ cũng đã được sáu tuổi, anh sẽ không buông tay ra đâu, em cũng nhân cơ hội trong khoảng thời gian này suy nghĩ thật kỹ đi, đừng ép anh dùng thủ đoạn cưỡng chế bắt em phục tùng, người mà anh đã muốn chưa từng thoát khỏi lòng bàn tay của anh.”
Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1068107/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.