Nếu cô ta không kéo Dương Tâm xuống địa ngục cùng mình, thì thật là có lỗi với chính mình, có lỗi với tất cả những chuyện mà mấy ngày qua cô ta phải chịu đựng.
… Sau khi Dương Tâm từ trong phòng điều trị và hồi sức tích cực đi ra ngoài, liền trực tiếp đến phòng làm việc.
Cửa đẩy ra, cô nhìn thấy Lục Gia Bách lành lặn không chút tổn hại nào ngồi ở trên ghế sô pha, đang nói chuyện với Thẩm Thành, cô không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
“Các người đang nói chuyện gì vậy?”
Thẩm Thành nhìn cô một cái, âm thanh nhàn nhạt nói: “Sau khi Trần Cát Phượng xuất cảnh, trực tiếp đến Manchester.”
Dương Tâm nhướng mày bước đến bên cạnh Lục Gia Bách ngồi xuống.
“Manchester, hang ổ của gia tộc Hải Nhân, xem ra ngươi phụ nữ kia đúng là có liên quan tới gia tộc Hải Nhân, chỉ là không biết người đứng sau lưng hợp mưu với bà ta là ông chủ Hải hay là ông hai Hải đây.”
Thẩm Thành vuốt cằm nói: “Dù sao chúng ta cũng phải đi một chuyến tới gia tộc Hải Nhân, đến lúc đó gộp luôn cả bà ta lại giải quyết luôn một thể, diệt trừ tai hoạ sau này.”
Dương Tâm gật đầu, vươn tay ra cầm cánh tay của Lục Gia Bách, bắt đầu bắt mạch giúp anh.
“Thế nào, anh có cảm thấy khó chịu ở đâu không? Chén rượu kia em cũng không xác định được là có vấn đề hay không, nếu như thật sự bị hạ độc, em nghĩ là em có thể giải được, nhưng quan trọng là mạch tượng này của anh không có bất kỳ dấu hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1068103/chuong-1048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.