Mà bây giờ, chuyện khiến bọn họ khó giải quyết nhất, chính là an toàn của ông già nhà họ Thẩm gia.
“Có phải là tung tích của ông già kia không?”
Lục Gia Bách gật đầu: “Ở trong Liệt Diễm Đường, theo như lời báo của mật thám thì đối tượng mà Trần Cát Phượng cấu kết chính là đường chủ của Liệt Diễm Đường.”
Liệt Diễm Đường?
Cô đã từng nghe thấy cái tên này, đó là một thế lực rất lớn ở Hải thành, Trần Cát Phượng hợp tác với bọn họ, cũng không có gì lạ.
“Tin này có đáng tin không? Đừng để cho người ta dắt mũi, nếu như Trần Cát Phượng thật sự hợp tác với bọn người của Liệt Diễm Đường, thì có khả năng cao là ông già kia đang ở Liệt Diễm Đường.”
Lục Gia Bách cúi đầu nhìn cô, gằn từng chữ một: “Căn cứ của Liệt Diễm Đường là ở ngoại ô phía Tây, nơi gần với bến tàu, bọn họ đã cho người xử lý toàn bộ những người nấp trong tối của chúng ta. Điều này cũng có lý, cho nên bây giờ cũng khó đưa ra kết luận cuối cùng.”
“Vậy thì đến Liệt Diễm Đường xem thử.” Thẩm Thành quay người đi ra cửa.
Dương Tâm kéo tay Lục Gia Bách, lôi anh đi theo: “Chúng ta cùng nhau đi xem một chút.”
Lục Gia Bách nhíu nhíu mày, dễ dàng nắm những ngón tay lạnh như băng của cô, lạnh giọng nói: “Cả người không có một chỗ nào ấm áp cả, em vẫn là nên đàng hoàng đi theo Lục Gia Tân về căn cứ để điều trị đi.”
“Em không đi.” Dương Tâm đưa một cánh tay khác lên ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1068086/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.