Chương trước
Chương sau
Sau khi Lạc Hồ tiến vào phòng thì đóng cửa lại, anh ta làm xong hết các biện pháp phòng bị nghe lén xong thì mới lên tiếng: “Em đã cho người kiểm tra hết những thi thể trộm ra từ nhà tang lễ rồi, đúng là tử sĩ được huấn luyện bởi trụ sở huấn luyện Ám Long.”
Có điều sau đó bọn họ được đưa đến cho ai thì vẫn cần phải điều tra thêm một bước nữa, chưa thể có kết quả ngay trong một chốc một lát được.”
Lục Gia Bách tựa người ra sau ghế sô pha, anh nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
Bên trong là ảnh chụp của Dương Tâm.
Lục Gia Bách nhớ Dương Tâm rồi.
“Ừ, tôi biết rồi, vậy thì cậu hãy điều tra thật kỹ, trực giác nói cho tôi biết người đứng sau gây ra những chuyện này có quen biết chúng ta đấy.”
Dứt lời Lục Gia Bách im lặng một lát rồi lại hỏi: “Cậu đã tìm thấy bằng chứng em gái mình bị hãm hại hay chưa? Sắp thu lưới rồi, cậu phải hành động nhanh lên mới được.”
Lạc Hồ nhíu chặt mày lại, anh ta nghiêm giọng nói: “Mấy ngày nay em bận chuyện sắp xếp cứu viện Nam Kiên nên không còn tâm trí đâu để lo liệu chuyện này nữa.”
Lục Gia Bách nói: “Chuyện cứu viện Nam Kiên cứ giao lại cho tôi, cậu đi điều tra mấy nhân chứng chịu sự sai khiến của Tô Yến hãm hại em gái cậu đi. Nhất định phải bắt được bọn họ nếu không thì cậu không thể nào đòi lại công bằng cho em gái cậu được đâu.”
Cùng vào lúc đó ở trong phòng khách.
Tô Yến liên lạc với Trần Cát Phượng thông qua cách thức liên lạc đặc biệt.
‘Tôi đã điều hết thế lực bố tôi để lại cho tôi đi đến Hải Thành rồi, bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Có nên dốc hết toàn lực đi giết Dương Tâm không nhỉ?
Tô Yến không thể đợi thêm được nữa rồi, bây giờ Lục Gia Bách đang mất trí nhớ, đây chính là cơ hội tốt nhất của cô ta.
Cô ta sẽ cố gắng hết sức để sớm loại bỏ được con khốn Dương Tâm kia, diệt trừ toàn bộ hậu họa.
Bây giờ cô ta đã đặt cược tính mạng của cả nhà vào chuyện này rồi, chỉ được thành công chứ không được phép thất bại.
Nếu như một khi thất bại cô ta sẽ mất trắng không còn gì trong tay cả.
Một cơ hội tốt như thế này cô ta không thể thất bại được.
Nếu như thất bại thật vậy thì cô ta sống vô ích hai mươi mấy năm thật rồi, dù danh hiệu công chúa điện hạ của Ám Long cũng vô tác dụng.
‘Đã điều hết người tới Hải Thành rồi sao? Vậy được, tôi biết rồi, hai ngày tới tôi sẽ cố gắng vạch ra kế hoạch, đợi đến lúc có kết quả rồi tôi sẽ báo lại cho cô sau.’ Tô Yến nhìn thấy tin nhắn trên màn hình điện thoại, cô ta dần dần nắm chặt điện thoại trong lòng bàn tay.
Lần này cô ta nhất định sẽ khiến cho Dương Tâm chết không có chỗ chôn.
Dương Tâm sửa báo cáo xét nghiệm ADN theo như yêu cầu của Hải Cẩn.
Thế nhưng lòng cô lại rối như tơ vò, cô luôn cảm thấy sẽ có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra vậy ấy.
Gia tộc Hải Nhân kế thừa nghìn năm, con cháu nối dõi trong gia tộc rắc rối phức tạp, không phải chỉ có một người hai người nghĩ đến vị trí gia chủ cả.
Hải Cẩn hung hăng trở về, còn nhanh như thế đã mang thai giữ vững địa vị của chính mình, không biết được sau lưng cô ta còn có bao nhiêu kẻ muốn làm gì cô ta nữa.
Nếu như bố của đứa trẻ ở trong bụng của cô ta là người trong gia tộc thì còn đỡ nhưng nếu như bố của đứa trẻ là người ngoài tộc vậy thì cô ta sẽ không còn con đường sống trong cái gia tộc vừa lâu đời vừa phong kiến này mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.