Chương trước
Chương sau
Không hề đơn giản như vậy.
Nếu có người thực sự đã từng tham gia vào quỹ từ thiện Chân Ái Thiên Sứ thì chứng tỏ rằng người đó cũng sẽ biết được cô chính là người đứng đằng sau điều hành.
Có thể nói, sở dĩ quỹ từ thiện gặp phải những rắc rối này tất cả đều do cô mà ra.
Là do cô đã đắc tội với quá nhiều người, những tên cặn bã kia đã nghĩ đủ cách để uốn nắn cô, thông qua việc bôi nhọ quỹ từ thiện và tấn công cô.
Chuyện đã đến nước này thì cô cũng đã mơ hồ đoán được ai là người đã chơi xấu cô.
Vương Ái Linh…
Ồ, đúng là cô gặp nhiều chuyện quá nên quên mất, lại không nhớ đến cô con gái của thị trưởng.
Người phụ nữ này vô cùng yêu mến Lục Gia Bách, hận không thể một phát leo lên giường của anh, coi cô như cái gai trong mắt, nóng lòng muốn tống cổ cô đi, nên rất có thể là cô ta đã ra tay.
Ừ, cô đoán là cô ta đã sử dụng thế lực của bố mình để điều tra ra được thật ra người đứng sau quỹ từ thiện Chân Ái Thiên Sứ chính là cô.
Phục ghê, cô thật là khâm phục bản lĩnh của những cô gái như vậy, tìm ra được điểm yếu để thừa cơ lợi dụng.
“Người phụ nữ này đúng là làm cho người ta căm ghét. Nhìn xem, đây chính là điều xảy ra khi phụ nữ trên cả thế giới coi cháu là kẻ địch.”
Tiếng bà Lục vang lên bên tai, kéo lại những suy nghĩ đang lơ lửng của cô.
Dương Tâm nhếch miệng cười, ngập ngừng nói: “Đúng vậy ạ, nhờ ơn của con trai bác mà bây giờ cháu đang là kẻ thù công khai của phụ nữ trên toàn thế giới rồi đây. Nếu khi đó cháu sớm nghe lời bác, rời xa con trai bác thì giờ mắt không thấy, tim không đau nữa.”
Bà Lục hừ vài tiếng rồi hỏi: “Cháu thực sự là nhà từ thiện quốc tế nổi tiếng Bỉ Tâm sao?”
Dương Tâm không nhịn được bật cười: “Lúc này cháu còn hy vọng người đó không phải là cháu nữa kìa. Bác cũng thấy đấy, tất cả mọi người đều đang nói rằng con tham lam tiền quyên góp để làm đầy túi của mình.”
Bà Lục khẽ thở dài: “Cháu không phải người như vậy. Bác tin cháu sẽ không làm ra những chuyện như thế. Cháu cũng không cần phải nghe tiếng ruồi muỗi vo ve ở bên ngoài.”
Dương Tâm nhíu mày, vừa cười vừa hỏi: “Bác không nghi ngờ cháu sao? Có lẽ cháu thực sự tham lam đó.”
“Tham lam sao? Thế việc cháu giúp đỡ những sinh viên miền núi nghèo khó là thế nào?”
“…”
Bà Lục đưa tay với lấy điều khiển từ xa rồi thay đổi kênh, nhưng không ngoại lệ đều đang trực tiếp cuộc họp báo của quỹ từ thiện, bà ấy tức giận tắt luôn tivi.
“Cơ thể cháu vẫn chưa khỏe lại, không thể suốt ngày xem tivi, sẽ tổn hại rất lớn đến mắt, đi lên lầu nghỉ ngơi đi!”
Dương Tâm cười cười lắc đầu, trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
Thái độ của Lâm Vũ Loan quả thật khiến cho cô cảm thấy buồn bực, nhưng hiện giờ đã được mẹ chồng tương lai xoa dịu đi sự tổn thương đó.
Thật tốt khi gặp được Lục Gia Bách, thật tốt khi có được một người mẹ chồng thấu tình đạt lý như vậy….
Thấy trên tivi Trình Trúc Vy giả vờ diễn vẻ tội lỗi, trong lòng Vương Ái Linh hận đến răng lợi đều cảm thấy ngứa ngáy.
Người ngu xuẩn, bản lĩnh thì không có, vậy mà lại có thủ đoạn.
Hơ.
Như vậy cũng tốt, chờ có cơ hội thích hợp cô ta sẽ công bố thông tin người đứng tên thành lập tổ chức Chân Ái Thiên Sứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.