Chương trước
Chương sau
Lúc này, điện thoại trên bệ cửa sổ vang lên.
Quay đầu lại nhìn thì thấy là Tiểu Ca gọi đến.
“Đừng ồn nữa, bình thường Tiểu Ca sẽ không gọi điện thoại cho em, anh ấy chủ động liên lạc với em chắc chắn là có chuyện gấp muốn tìm em.”
Sắc mặt của Lục Gia Bách trầm xuống.
Tiểu Ca…
Cậu thanh niên đó khá điển trai, trong cả khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn, ánh mắt là thứ dễ dàng thu hút phụ nữ nhất.
Được rồi, bây giờ anh nhìn thấy ai cũng không thuận mắt, giống như nhìn thấy tình địch vậy.
Dường như Dương Tâm nhìn ra được suy nghĩ của anh, vỗ mạnh vào trán anh, giận dữ nói: “Tiểu Ca là em trai nuôi của em, anh đang suy nghĩ bậy bạ gì vậy hả?”
Nói xong, cô đưa tay nhấc điện thoại lên, ấn nút trả lời rồi bật loa ngoài lên.
“Alo, Tiểu Ca, tìm chị có chuyện gì?”
“Chị Tâm, không ổn rồi, chị Lạc Hà bị người của Ám Long bắt đi rồi.”
Ánh mắt Dương Tâm nghiêm tục, đẩy mạnh Lục Gia Bách ra, trầm giọng hỏi: “Đã kiểm tra xem xảy ra chuyện gì chưa? Nam Kiên và Lạc Hồ là hai trợ thủ đắc lực của Ám Long, sao lại có thể trơ mắt nhìn cô ấy bị bắt đi được?”
Sau một hồi im lặng, Tiểu Ca nghiến răng nói: “Chị Lạc Hà mưu đồ ám sát Tô Yến, con gái của người nắm giữ quyền lực trước đây của Ám Long, nhưng hành động không thành công, bị người phụ trách Ám Long bắt được.”
Con ngươi của Dương Tâm hơi co lại.
Tô Yến…
Chính là người phụ nữ đứng cạnh Nam Kiên trong cuộc thi đấu quốc tế ngày hôm đó sao?
Theo như ý của Lạc Hà ngày hôm đó, tất cả những cuộc gặp gỡ của cô ta dường như đều liên quan đến người phụ nữ đó.
Vốn dĩ cô muốn phái người đi điều tra Tô Yến này, nhưng mấy ngày nay bởi vì chuyện mang thai mà trì hoãn lại.
Không ngờ chỉ hai ba ngày sau, Tô Yến đã xảy ra chuyện.
“Cô ấy giết Tô Yến rồi sao?”
“Vẫn chưa, Nam Kiên dẫn người đến, kịp thời ngăn lại.”
Ngăn lại rồi sao?
Vậy tại sao Lạc Hà còn bị đưa đến Ám Long?
Nam Kiên sẽ trơ mắt nhìn cấp dưới bắt người phụ nữ mình yêu đi sao?
“Bọn họ định đưa cô ấy đến Ám Long để làm gì?”
Hơi thở của Tiểu Ca bỗng trở nên nặng nề, nghiến răng nói: “Định đưa chị ấy đến Thận Hành Đường để tra tấn, bởi vì chị Lạc Hà đã tự thú nhận chuyện ám sát Tô Yến, là chị ấy một lòng muốn chết.”
Dương Tâm nghiến răng nghiến lợi, kẽ răng ma sát nhau phát ra tiếng ken két.
Cô sớm nên đoán ra.
Sớm nên đoán ra rằng Lạc Hà sẽ có suy nghĩ cùng tìm đến cái chết này.
Là do cô đã sơ ý.
Cô thực sự không ngờ được rằng người phụ nữ yếu đuối đó lại làm ra hành động điên cuồng như vậy.
Lạc Hà à, cậu không coi tôi là bạn, nếu cậu thực sự coi tôi như người nhà, gọi điện thoại cho tôi, chẳng lẽ tôi sẽ từ chối giúp cậu giết Tô Yến sao? Tôi ra tay dù sao thì cũng chắc chắn thành công hơn cậu ra tay mà.
Bây giờ thì tốt rồi, cậu không những không giết chết được người ta, ngược lại còn đánh mất chính mình.
“Được rồi, chị hiểu rồi. Các em trước tiên đừng hành động thiếu suy nghĩ, để chị xem xét tình hình rồi nói sau.”
Vừa dứt lời, cô giơ tay ra, ấn tắt cuộc gọi.
“Lục Gia Bách, ám sát công chúa điện hạ của Ám Long, đây là tội danh gì, sẽ bị trừng phạt như thế nào?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.