Anh ta đã đồng ý với cô ta rồi, chỉ cần tìm được chứng cứ cho thấy Tô Yến hại cô ta, hại con của bọn họ, anh ta tuyệt đối sẽ không nương tay, chắc chắn sẽ khiến Tô Yến xuống suối vàng chuộc tội với đứa bé, để đứa bé có thể nhắm mắt.
Tại sao cô ta còn bốc đồng khiến tình hình ra nông nỗi không thể cứu vãn được như vậy?
“Buông tay ra.” Lạc Hà lạnh lùng nhìn anh ta, gằn lên từng chữ: “Nếu như anh còn có chút lương tâm thì không nên ngăn cản tôi giết người phụ nữ này. Hữu Hữu chết thảm như vậy, cô ta còn có tư cách gì sống trên đời này nữa chứ? Người lòng dạ độc ác như vậy nên xuống địa ngục, vĩnh viễn ở mười tám tầng địa ngục, không thể siêu sinh.”
Nam Kiên mím chặt môi mỏng, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lạc Hà đang khoá chặt trong tầm mắt của mình.
“Cho đến khi tìm được bằng chứng, tôi không thể giết cô ta. Ngược lại, nếu như cô có bằng chứng chứng minh tất cả những điều này là do cô ta làm thì không cần cô phải đụng tay, tôi cũng sẽ giết chết cô ta để báo thù cho con.”
Tô Yến bỗng ngẩng đầu lên, nước mắt giàn giụa nhìn Nam Kiên, nghẹn ngào nói: “Cái gì gọi là “tất cả những điều này là do cô ta làm”? Rốt cuộc tôi đã làm gì? Nam Kiên, người phụ nữ này đang muốn giết tôi, chẳng lẽ anh còn muốn bao che cho cô ta sao?”
Nam Kiên không để ý đến cô ta, ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067564/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.