Có Ngọc Hiểu đưa tay xoa đầu cô con gái nhỏ, cười nói: “Đi cùng với thần đồng nhỏ quốc tế ra ngoài đúng thật là mệt, đề phòng cướp, đề phòng chó săn còn phải đề phòng nhà báo.”
Cô nhóc bĩu môi, khít mũi nói: “Đều là Dương Tùy Tâm tự làm con thiêu thân, giải Oscar được tổ chức ở mỹ không thơm sao? Cô bé cứ nhất thiết phải dùng đến quyền lực của Lục Thị để tổ chức giải Oscar ở Hải Thành, xía nắm được quyền lực của Lục Thị trong tay hay khó lắm sao? Bấu víu vật chất, đức hạnh không đứng đắn, nhiều nhất cũng chỉ là một cô gái tham lam tiền bạc.”
Có Ngọc Hiểu có chút buồn cười nhìn cháu gái của mình, nhắc nhỡ nói: “Cháu cũng đứng có quá tự coi nhẹ mình, con gái nhà họ Cố chúng ta, không thua kém gì con gái nhà họ Lục, hơn nữa, dượng cháu là người nhà họ Thẩm sau này có bác chóng lưng cho cháu rồi, ngoan đi, nâng eo lên, cháu tuyệt đối sẽ không thua một bắt kỳ một cô chủ nhà giàu nào đâu.”
Cô nhóc mặt tràn đầy hớn hở: “Vậy cũng đúng ha, cháu nhất định sẽ lấy được giải thưởng Ngôi sao nhí Oscar năm nay, tuyệt đối sẽ không để cho Dương Tùy Tâm lấy được.” “Xuýt” Cố Ngọc Hiểu làm một động tác ý bảo cô bé chớ nói lớn: “Bên kia đang có một đám phóng viên đang đi qua kia, nếu như không muốn để lộ hành tung, từ giờ trở đi đừng nói chuyện nữa.”
Hai cô cháu đi xuyên qua sảnh lớn, đi đến bậc thêm bên ngoài, bèn có hai người áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067356/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.