Cô ta vừa nói xong, Dương Tâm ngồi cạnh cũng đứng dậy theo.
Nhận thầy cả người Lê Vãn Trinh run rẫy, Dương Tâm nắm lấy tay bạn mình, cất giọng khàn khàn: “Bắt kể kết quả thế nào, chúng ta đều phải bình tĩnh đối mặt. Đồng ý với tớ đi, đừng đâm vào ngõ cụt nữa.”
Cô vừa dứt lời, giọng của Triệu An đã vang lên qua micro. “Xin lỗi, kết quả cho thầy tủy của tôi với Tiểu Tân không phù hợp.”
Lê Vãn Trinh sợ run cả người, hy vọng cuối cùng đã vỡ tan, gương mặt tái nhọt của cô ta không khỏi tuyệt vọng, di động đang cầm trong tay cũng trượt mắt, rơi xuống chăn mền.
Không phù hợp!
Vậy mà không phù hợp!
Ngay cả bố ruột của đứa trẻ cũng chẳng cứu nỗi, có phải ông trời vốn không muốn giữ lại đường sống cho Tiểu Tân không?
“Này Lê Vấn Trinh, cô còn nghe không? Alo? Alo, alo?”
Tiếng kêu của Triệu An vang lên trong micro, Lê Vãn Trinh thẫn thờ ngồi trên giường, lặng lẽ nhìn khoảng không trước mặt, đôi mắt tối om không có tiêu cự. Dương Tâm yên lặng thở dài, tìm di động rơi trên drap giường rồi nói: “Tôi là Dương Tâm đây, hiện giờ Trinh Trinh ở nhà tôi. Cảm xúc cô ấy không ổn lắm, anh cần gì cứ nói trước với tôi, đợi cô ấy bình tĩnh tôi sẽ truyền đạt lại.”
“Cô ấy ở chỗ cô ư? Vậy tôi yên tâm rồi, nhờ cô Dương thay tôi nói với cô ấy rằng tôi sẽ mang tủy Tiểu Tân ghép đôi với người trong nhà họ Triệu, một khi có người phù hợp sẽ lập tức liên lạc ngay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067312/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.