Nhìn con gái sắp bùng nổ, trong lòng Tôn Bích Như khẽ thở dài.
Với tâm trạng bây giờ của con gái bà ta, nếu bà ta mà nói cho nó biết đối tượng hoài nghi, con nhóc này còn không đi tìm người ta liều mạng sao?
Bây giờ đang là thời kỳ mấy chốt, không thể để xảy ra sai lầm gì được. “Sắp đến hôn lễ rồi, con cứ yên tâm làm cô dâu đi, chờ trạng thái của con khôi phục, mẹ sẽ nói cho con biết, tránh cho con lại làm chuyện gì hối hận không kịp.
Dương Nhã mấp máy môi, vẻ mặt oán trách nhìn bà ta: “Mẹ, con trong mắt mẹ là người không giữ được bình tĩnh như thế sao? Vậy cũng được, bây giờ con chỉ một lòng một dạ muốn làm vợ của Gia Bách, chuyện khác đợi con thuận lợi thành mợ chủ của nhà họ Lục rồi lại nói.”
“Ừm, như thế mới ngoan.” Tôn Bích Như đưa tay xoa đầu con gái, ở sâu trong mắt hiện lên một tia sáng lạnh lẽo.
Con gái của nhà họ Thẩm, Thẩm Thanh Vi…
Ha, năm đó người phụ nữ Trần Thục quyên kia chính vì nắm giữ bí mật kinh thiên của nhà họ Thẩm cho nên rước họa vào thân, chết trong biển lửa.
Bà ta nên đi điều tra một chút về chuyện năm đó, nếu có thể nắm được nhược điểm gì đó của nhà họ Thẩm dùng để uy hiếp, như vậy Thẩm Thanh Vi kia sẽ không dám tranh đoạt với Nhã Nhã nữa.
Chung cư Thịnh Cảnh, bên trong phòng làm việc.
Dương Tâm dựa vào giá sách, lẳng lặng nhìn Lê Vãn Trinh đang dựa vào sopha, trong mắt vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067297/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.