Ngay khi anh vừa dứt lời, có cái gì đó đã bay đến trước mặt anh.
“Mẹ kiếp.”
Anh chật vật nghiêng người né tránh, nhưng khi nhìn thấy thứ đang bay qua, anh lại rất không có khí phách mà đưa tay ra đón.
Không có cách nào. Đây là điện thoại di động của chị Tâm, nếu nó bị đập hư, người phụ nữ kia sẽ chỉnh chết anh.
Đoàn Ninh hừ lạnh một tiếng, cười nhạo: “Anh còn không bằng tôi, có bản lĩnh thì trèo lên người Dương Tâm đi. Tôi sợ anh còn không chạm được tới góc áo của cô ấy nữa.”
Dương Tâm lạnh mặt đi tới, quét mắt liếc hai người, cười nhạo: “Cô đơn trống trải quá lâu rồi phải không? Cần chị đây tìm cho hai người mấy em gái tươi trẻ phục vụ một đêm không?”
Được!
Anh ta không đủ khả năng trêu vào, trốn đi thì hơn.
Đoàn Ninh gạt tàn thuốc, đi về phía phòng khách của Triệu An: “Tôi sẽ chiếm phòng ngủ của Triệu An.
Mấy phòng còn lại tùy hai người lựa chọn. Tôi nói này Dương Tâm, Lục Diêm Vương gần đây tinh lực rất dồi dào, cô nên sâu sắc trao đổi với anh ta một phen đi. Điều hòa âm dương mới có lợi có cơ thể và tỉnh thần nha!”
Dương Tâm trợn mắt.
Một giây sau, cô bị người đàn ông bên cạnh đầy vào tường.
Lại nữa!
Lục Gia Bách cũng không nói nhiều lời thừa thãi, trực tiếp cúi người hôn xuống: “Tên kia rốt cuộc cũng nói được một câu xuôi tai…, Dương Tâm, anh thấy gần dây tinh lực dồi dào, cần điều hòa âm dương.”
Ngày hôm sau.
Trần Uyên tỉnh dậy sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067289/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.