Hàng loạt cảm xúc mắt mát, bắt lực, tuyệt vọng, buồn bã ập đến trong lòng cô.
Là cô hi vọng quá xa vời, cô biết rõ đứa trẻ đã chết từ bảy năm trước, mà còn chờ mong nó còn sống.
Thật ngớ ngắn!
Nhưng, nếu Minh Minh không phải là con của cô, thì đó là của ai?
Dương Nhã đã cướp Minh Minh từ trong tay ai?“Tinh tỉnh tỉnh”
Điện thoại trên bàn đổ chuông.
Sau khi cầm lên xem, phát hiện là Trần Uyên gọi tới Cô thuận tay ấn trả lời: “Uyên Uyên, muộn thế này rồi còn tìm tao có chuyện gì?”
“Tâm Tâm, mày nghe tao nói, anh trai tao đã bị tòa án bắt đi rồi. Họ nói rằng anh ấy bí mật thao túng thị trường chứng khoán và có liên quan đến tội phạm thương mại. Tao phải gặp anh ấy ngay bây giờ, nhưng tao không thể thông qua quan hệ bên tòa án. Mày có cách giúp tao không, giúp tao gặp anh trai?
Dương Tâm nhanh chóng đứng lên: “Bây giờ mày đang ở đâu? Tao đi qua tìm mày.”
“Tòa án.”
“Được, tao có chút quan hệ với người phụ trách bên tòa án. Mày đừng lo, tao sẽ gọi điện để liên lạc với anh ta xem có thể sắp xếp được không. Mày cứ ở yên đó, nửa giờ nữa tao sẽ đến.”
“Được.”
Biệt thự nhà họ Lục.
Bên trong phòng ngủ của Lục Minh.
Cậu nhóc nằm bẹp trên giường, không dám thở mạnh.
Nửa giờ trước, bố cậu nhóc đột nhiên tới phòng cậu, ngồi ở trên giường, không nói lời nào, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn cậu nhóc, nhìn chằm chằm đến mức da đầu cậu muốn nổ tung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067274/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.