Cửa vào hội trường, ông Trần được Trần Tuấn đỡ, đi ngay đầu tiên. 
Vợ chồng Trần Quốc Đông,vợ chồng Trần Dự đi theo sau, Lục Gia Bách và Lục Gia Tân đi sau cùng. 
“Trông ông khoẻ hơn nhiều rồi, chắc chắn sẽ sống lâu trăm tuổi.” 
“Đúng đó, danh y vô danh đúng là thần thánh, căn bệnh làm phiền ông bao nhiêu năm mà cũng có thể chữa khỏi dễ dàng.” 
“Tính ra thì thật ra cũng là người một nhà, cô cả Dương đã sinh một trai một gái cho cậu chủ thứ hai nhà họ Lục, được gả vào nhà họ Lục cũng như đinh đóng cột rồi, chúc mừng ông có được đứa cháu dâu tốt như thế.” 
Lục Gia Tân đi đằng sau nghe thấy những lời nịnh nọt, không nhịn được mà trợn mắt. 
Thế nào gọi là “Như đinh đóng cột?” 
Anh ta đồng ý chưa? 
Đồng ý chưa? 
Ông Trần giơ tay trái lên, ngắt lời những người đang nịnh hót. 
“Cảm ơn, xin cảm ơn các vị đã quan tâm và chúc phúc cho tôi, cũng cảm ơn mọi người đã bỏ chút thời gian bận rộn để tham dự lễ thành niên của cháu gái tôi, tôi thay mặt hai nhà Lục và Trần để tỏ lòng hoan nghênh nhiệt liệt nhất tới các vị, mọi người nói rất đúng, hôm nay không chỉ là lễ thành niên của cháu gái tôi, mà còn là tác thành một mối duyên tốt, song hỉ lâm môn.” 
Vừa nói xong, hội trường xôn xao. 
“Ông muốn tuyên bố hôn sự của cậu hai và cô cả Dương sao?” 
“Không phải không phải, anh cả chưa vợ, sao đứa em lấy vợ được? Chắc chắn là ông muốn tuyên bố hôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067254/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.