Gã đàn ông thối này, thật sự bắt đầu nổi hứng động dục rồi đây. 
“Buồn ngủ quá, em ngủ đây.” 
“Ngủ đi, anh ở đây với em.” 
Cô thực sự rất mệt mỏi và buồn ngủ, chỉ mới máy giây đã lăn ra ngủ say rồi. 
Nhìn khuôn mặt thanh tú cùng sự yên bình đang say ngủ của cô, Lục Gia Bách chỉ cảm thấy tâm tư mềm nhũn, cả người như sắp tan thành nước. 
Người phụ nữ này, anh lấy chắc rồi. 
Cho dù mọi người trên thế giới đều phản đối, anh cũng phải khiến cô trở thành người anh đồng hành với anh cả đời này. 
Trước cửa, Trần Tuấn đang định mở cửa bước vào thì tình cờ nhìn thấy tất cả mọi chuyện vừa xảy ra bên trong thông qua ô cửa nhỏ của phòng bệnh. 
Anh ta siết chặt tay nắm cửa, sắc mặt khó tả. 
Trong cuộc thi này, hai anh em họ thực sự ở cùng một vạch xuất phát. 
Không, anh ta có lợi thế hơn Lục Gia Bách, bởi vì anh ta biết Dương Tâm sớm hơn Lục Gia Bách bảy năm, hơn nữa Tùy Tâm và Tùy Ý cũng chắp nhận anh, có quá nhiều yếu tố có lợi cho anh ta, nếu anh ta vẫn thua Lục Gia Bách, thì là do anh ta vô dụng. 
Sáng hôm sau, trong căn biệt thự biệt lập ở ngoại ô phía đông. 
Trong phòng khách, Dương Nhã hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông đang ngồi trên sô pha thư giãn uống trà, tức giận nói: “Ca phẫu thuật của Dương Tâm đã thành công, anh nghe thấy không? Dương Tâm cô ta phẫu thuật thành công rồi đáy.” 
Bạch Trác dùng cằm hắt về phía 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067230/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.