“Tốt hơn hết ông đừng rơi vào tay tôi, nếu không tôi sẽ cho ông ném trải mùi vị sống còn hơn chết.” 
Tên đại ca bắt đầu chế nhạo: “Tôi ở Hải Thành nhiều năm như vậy, chưa từng bị lật đổ. Tôi rất mong chờ cô Giang tới tìm tôi, dẫn đi.” 
Dương Tâm không chống cự, để cho hai tên lưu manh kéo cô đi về phía một căn phòng bên trái nhà kho. 
Vừa đi được chục bước, bên ngoài liền vang lên tiếng đánh nhau. 
Cả chục tên côn đồ bên trong lao về phía cửa, bao gồm cả tên đại ca trùm xã hội đen. 
Dương Tâm gạt chân, sau khi hạ gục hai tên lưu manh hai bên trái phải, đồng thời lao ra ngoài nhanh như một tia chớp. 
Vừa lao ra cửa, cô đã nhìn thấy một cảnh tượng khiến lòng cô nguội lạnh. 
Nhìn thấy một tên khốn bị vệ sĩ áo đen xô ngã và lao thẳng về phía Dương Tùy Ý đang đứng, trong khi tên khốn đó đang cầm trên tay một con dao găm, lưỡi dao đâm thẳng về hướng tim thằng nhỏ. 
“Tùy Ý …” Giọng Dương Tâm khàn khàn gâm lên, cô lao vội chạy tới, nhưng khoảng cách quá xa, cô chỉ có thể nhìn con dao găm lạnh lẽo càng ngày càng gần hướng con trai mình. 
“Không …” Lại là một tiếng gầm xé lòng. 
Cuộc giao tranh ngừng lại, và mọi người đều nhìn về hướng đó. 
Bọn họ đều là học viên được huấn luyện đặc biệt, làm sao có thể không nhìn ra đó là một nhát dao chí mạng, chỉ cần đâm vào trái tim của thằng bé, thằng bé kia chắc chắn sẽ bị giết ngay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067203/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.