Cuộc đời này, trải qua nỗi đau mát con là quá đủ rồi. 
Đứa con lớn chết khi cô còn đang mang thai nó, cô đã vô cùng đau lòng rồi, huống chỉ là cô đã nuôi Tùy Ý bảy năm nay rồi? 
Nếu như có chuyện gì không hay xảy ra, cô không biết bản thân mình còn có thể chống đỡ nồi nữa không. 
“ Ngô Thiền, cô muốn cái gì tôi đều đáp ứng cô, đừng động đền con trai tôi.” 
Vào lúc này, cô chỉ có thể tỏ ra bắt lực mới có thể thỏa mãn tâm lý biến thái của người đàn bà kia, nếu không may kích động đến cô ta, khiến cô ta làm ra những hành động mát trí. 
Quả thực như thế, khi cô tỏ vẻ yếu đuối, Ngô Thiến bắt đầu cười lớn, “ Dương tâm, không ngờ sẽ có ngày mày phải cầu xin tao, được, tao cho mày một cơ hội, một cơ hội để mày cứu lây con trai của mày, trong nửa tiếng, nếu như mày không xuất hiện trước mặt tao, tao sẽ trực tiếp giết chết đồ tạp chủng này.” 
Dương Tâm trần định tinh thần, run giọng hỏi:” Cô, cô hiện tại ở nơi nào.” 
Đối phương không trả lời, trực tiếp cúp điện thoại. 
Ba giây sau, một tin nhắn hiện ra với địa chỉ cụ thể, kèm theo một câu: “Nếu mày dám gọi cảnh sát, tao hứa con trai của mày sẽ chết rất thê thả. 
Báo cảnh sát? 
Không Không không Cô sẽ không báo cảnh sát! 
Vào thời khắc sinh tử này, cô không tin ai ngoại trừ chính mình. 
Nhìn thấy Dương Tâm vội vàng đi ra ngoài, Lê Vãn cũng nhanh chóng đi theo. 
“ Tâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067201/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.