“Suỵt, đừng có làm lộ ra ngoài, chỉ cần trong lòng mọi người biết là được.” 
“Đúng, đúng, đúng, chúng ta phải thận trọng trong lời nói và việc làm của mình.” 
Một loạt các câu nghi vấn lọt vào tai bà Lục khiến bà muốn ngất đi vì tức giận. 
Hiện tại bà không thể quản nhiều như vậy, chỉ muốn chấn chỉnh lại đứa nhỏ này, cơn phẫn nộ dồn ép trong lồng ngực muốn bùng phát ra ngoài. 
Một lúc sau, một nhóm vệ sĩ đông đảo chạy tới đây. 
Dương Tùy Ý vươn tay nắm lấy cánh tay của Dương Tùy Tâm, nhỏ giọng nói: “Mở lỗ tai ra mà nghe.” 
Cô gái nhỏ chớp chớp mắt. 
Cô biết rằng anh trai cô đang có ý định gây ra một chuyện tày đình khác. 
Dương Tùy Ý lôi cô lại mấy bước, phía sau lưng là bờ ao cá. 
Cậu vô thức nhìn về phía cái ao phía sau, một cái ao đầy cá koi, chúng là loài cá quý hiếm nhất trong tất cả các loài cá có trên các quốc gia khác nhau trên thế giới. 
Một con ít nhất là hàng chục nghìn tệ. 
Nếu những thứ quý giá này chết trong nháy mắt, hẳn là cũng đủ để mụ phù thủy già cảm thấy đau khổ trong một thời gian rồi phải không? 
Bà Lục thấy hai người đã đến bờ ao, bước chân không thể lùi lại được nữa, mặt lộ vẻ tàn nhẫn, bà hét lên với một nhóm vệ sĩ mặc áo đen: “Hãy ném hai chúng nó xuống hồ cho chúng nó tỉnh ngộ đi.” 
“Vâng.” 
Lục Gia Tân muốn ngăn lại, nhưng anh ta không có võ công, làm sao có thể đánh lại một nhóm vệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067182/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.