Tập đoàn Lục thị, văn phòng tầng cao nhất.
Lục Gia Bách đang ngồi ở trước bàn làm việc hình cung bên trong văn phòng, theo dõi buổi xét xử trực tiếp của tòa án.
Tất cả đều đã kết thúc, sau khi đã chính thực được suy đoán của mình, khóe môi lạnh nhạt của anh từ từ cong lên, nở một nụ cười xấu xa.
Huyền Sương.
Nhà thiết kế số một quốc tế.
Đồ đệ của Cố Thanh Lưu.
Thú vị đấy.
Không biết trên người cô ấy liệu còn có bí mật nào khác nữa không.
‘Rầm’ một tiếng, cửa phòng làm việc bị mở ra, Đoàn Ninh ôm laptop xông thẳng vào phòng.
“chết tiệt, Lục diêm vương, Dương Tâm thế mà lại là Huyền Sương, chết tiệt Huyền Sương, Huyền Sương, chết tiệt!”
Lục Gia Bách sờ cằm, cười như không cười liếc nhìn anh ta, nhíu mày hỏi: “Cô ấy là Huyền Sương thì rất lạ hay sao? Có ai quy định cô ấy không thể là Huyền Sương chứ?”
“…”
Đoàn Ninh bỗng khựng lại, nheo mắt nhìn anh.
Anh ta nhìn chằm chằm sắc mặt anh hồi lâu, lúc sau mới giậm chân tại chỗ, dữ dằn nói: “chết tiệt có phải anh đã sớm biết thân phận thật của cô ta rồi đúng không? chết tiệt! Thế mà không nói với tôi tiếng nào, chết tiệt anh em tốt thế đấy!”
Lục Gia Bách chế giễu cười một tiếng: “Bản thân không có đầu óc thì có thể trách được ai? Cô ấy đã biểu hiện rõ ràng đến như thế, chẳng lẽ lại còn muốn tôi phải nói thẳng toẹt ra cho anh nghe à?”
Đoàn Ninh nghẹn họng.
Tên này đúng là đồ độc mồm độc miệng.
“Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh-lung/1067160/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.