Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Tư mở cửa phòng Lăng Nhất.
Adelaide cuối cùng chỉ rằng Lăng Nhất không có vấn đề gì về tâm lý, sau đó nhìn anh một cái nhìn
đầy ẩn ý, đại khái là “cậu đang gặp rắc rối rồi cưng”
Nếu có vấn đề gì thì chỉ là do tức giận bình thường thôi? Anh nói câu này cũng hơi đột ngột.
Lúc anh bước vào, Lăng Nhất vẫn chưa tỉnh, hai mắt cậu nhắm nghiền, nửa khuôn mặt vùi vào chiếc gối
trắng như tuyết, hơi cuộn người lại, xinh đẹp yên tĩnh. Các giác quan của cậu luôn nhạy bén, nhưng
thường thất bại khi đối mặt với anh, chẳng hạn như bây giờ, cậu vẫn chưa tỉnh.
Lâm Tư nhìn cậu, anh cảm thấy rất bình yên.
Anh ngồi xuống chiếc ghế bành bên cạnh giường, mở một cuốn sách, đợi Lăng Nhất tỉnh lại, sau đó nói
chuyện với cậu.
Lăng Nhất không ngủ được bao lâu, khi đồng hồ sinh học khiến cậu mở mắt ra, cậu đã nhìn thấy Lâm Tư
ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Lâm Tư ngước nhìn cậu.
Cậu quay người
nhìn ra ngoài cửa sổ, không nhìn anh. Lâm Tư bật cười.
Giọng cười trầm thấp từ lồng ngực cào xé đầu cậu, khiến cậu run lên.
——Cậu chọn che tai bằng chăn bông. Lâm Tư đến gần: “Em vẫn còn tức giận à?” Lăng Nhất không đáp.
Tính tình mạnh mẽ, xem ra bây giờ không dỗ được rồi. Lâm Tư cũng không tiếp tục hỏi nữa, xoay người
dọn dẹp những thứ bừa bộn trên bàn, sau đó lấy một ống dinh dưỡng ngâm một loại bột màu trắng vào
trong cốc, nhìn giống như sữa, trình độ ẩm thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-cua-con-meo/1716540/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.