Sao chổi từ phía sau lưng của tàu thám hiểm lắc lư trên bầu trời, và khi tàu từ từ biến mất, đám
đông đột nhiên trở nên yên lặng.
Lâm Tư đóng vòng tay liên lạc, đột nhiên mắt anh đen lại, cơn choáng váng kéo dài.
Có lẽ áp lực mấy ngày gần đây tương đối cao, cơ thể không ổn.
Mọi chuyện xảy ra vừa rồi dường như chỉ là ảo ảnh, Lăng Nhất… đột ngột rời đi và đi đến một nơi mà
anh không thể nhìn thấy trong vũ trụ bao la—— một nơi vô cùng nguy hiểm.
Chuyện này diễn ra quá nhanh và bất ngờ tưởng chừng như chưa từng xảy ra.
Một lần nữa Lâm Tư mở trang nhật ký mà Lăng Nhất để lại, muốn biết tại sao cậu lại quyết định như
vậy.
Tại sao Lăng Nhất lại nói rằng bản thân phải rời đi?
Anh không biết lý do cho đến khi đám đông chia tay giải tán.
Tô Đinh không biết khi nào đã đến gặp anh và nói: “Em hy vọng họ có thể chiến thắng trở về.”
Lâm Tư nói “Lăng Nhất cũng ở trên đó.”
Tô Đinh kinh ngạc: “Em còn tưởng nó ở lại với anh?”
“Đây là lỗi của tôi” Lâm Tư nói “Tôi không tìm được cơ hội để nói với Em ấy rằng tôi quyết định ở
lại. Em ấy ở khu ba nghe thấy, tối qua còn rất tức giận xịt thuốc an thần cho tôi lúc tôi đang ngủ,
khiến tôi ngủ mê man, còn em ấy thì đi tìm Thượng Tá rồi lên con tàu đó.
“Em ấy tức giận bỏ anh đi?” Tô Đinh cười nhẹ, “Thực ra, Lăng Lăng là một đứa trẻ rất độc lập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-cua-con-meo/1716527/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.