“Tôi không thể …” Lâm Tư nhìn xuống: “Nếu tôi thực sự muốn chống lại con tàu này, cho dù cấm tôi
tiếp xúc với tất cả các nghiên cứu về virus hoặc gen, thì cũng chẳng thể ngăn cản được tôi đâu.”
“Cũng chính là như vậy đấy” Trần phu nhân thở dài, mỉm cười “Một thiên tài tuyệt vời cũng giống như
một mỹ nhân xinh đẹp, sẽ gây ra tai họa. Hơn nữa, cậu có lý do chính đáng để ghét Voyagers. Nguyên
soái rất kiêng kị cậu, mặc dù tôi tin vào tính cách của cậu, nhưng tôi không thể đặt
cược
tương lai của con tàu vũ trụ này được, tôi hy vọng cậu có thể tha thứ cho tính bảo thủ của chúng
tôi.”
“Tôi chỉ cảm thấy tiếc cho ‘vô hạn’ thôi” Lâm Tư nhẹ nhàng nói “Với lại, tôi không phải thiên tài,
Đường Ninh mới phải, tôi chỉ là một bác sĩ thôi.” Ánh mắt của Trần phu nhân rất phức tạp.
Lâm Tư tiếp tục: “Nhưng tôi vẫn không ngờ nguyên soái lại suy đoán tôi lại ác độc đến vậy. Vốn dĩ,
tưởng ông ta chỉ sợ tôi sẽ thành lập một đội quân thí nghiệm, sau đó phá vỡ sự yên bình của tàu vũ
trụ này. À… nghiêm trọng hơn, ông ta còn nghĩ vào một thời điểm nào đó tôi sẽ mở cánh cửa của khu
thứ sáu, đưa đội quân thí nghiệm của tôi bắt hết người của tàu vũ trụ này
—— rồi những người biến đổi này rất mạnh mẽ và hung hãn, thậm chí điên rồ tự nhân bản giống như
ngày tận thế của nhân loại được miêu tả trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng vô căn cứ. Nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-cua-con-meo/1716496/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.