——Bất kể trái đất quê hương có nhìn thấy họ hay không, nhưng chắc chắn sẽ có người không muốn nhìn
thấy Lâm Tư.
Lâm Tư nhớ tới đứa nhỏ mà anh đã bỏ lại.
Anh bước ra khỏi phòng giám sát và tắt chế độ Không làm phiền của máy liên lạc, hơi ngạc nhiên,
không ngờ lại có nhiều tin nhắn hiện lên như thế. Chỉ có một tin nhắn trong danh sách chờ; là của
Lăng Nhất.
Thời gian cách đây một tiếng: “Em không chơi với anh nữa.”
Anh cảm thấy có gì đó không ổn, lật danh sách đã đọc lên, anh nhận ra rằng anh đã nhận được tin
nhắn từ Lăng Nhất hai ngày trước: “Khi nào thì anh quay lại?”
Lúc đó, người liên lạc của anh ấy đang bị oanh tạc điên cuồng, và tin nhắn ngắn ngủi này lại chìm
trong những tin nhắn khác.
Lâm Tư cảm thấy có lỗi.
Anh gửi một yêu cầu liên lạc đến Lăng Nhất. Không trả lời.
Lâm Tư hơi lo lắng và chuyển sang chức năng định vị.
Định vị cho thấy Lăng Nhất vẫn ở trong phòng, Lâm Tư liền nhập lệnh hiển thị lộ trình.
Vài giây sau, lộ trình hoạt động hai ngày của Lăng Nhất hiện lên trên màn hình, nó thất thường
giống như chuyển động của Brown, chỉ cố định trong phòng, hoàn toàn không bước ra khỏi cửa.
Lâm Tư cau mày.
Anh tìm tên “Adelaide” trong danh bạ của mình.
Adelaide là bác sĩ tâm thần duy nhất trên toàn bộ phi thuyền này, đồng thời là bạn cùng trường và
là bạn cùng phòng của Lâm khi anh còn ở trường.
Thông tin liên lạc được kết nối, trên màn hình ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-cua-con-meo/1716485/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.