Tại nhà trọ, Thẩm Kim Vũ sốt ruột chờ mẹ. Thấy cô mãi chưa về, con bé bắt đầu rưng rưng nước mắt. Bà chủ thấy khóe mắt của Thẩm Kim Vũ hơi đỏ, liền tiến tới dỗ dành.
“Kim Vũ à, đừng lo, mẹ con sẽ về sớm thôi. Khi nãy bà đã gọi điện cho mẹ rồi.”
“Nhưng mẹ vẫn chưa về.” Con bé sụt sịt, nước mắt bắt đầu lăn xuống thì thấy ở đằng xa có bóng dáng quen thuộc đang tiến về phía này.
Đôi mắt của cô bé sáng rực, vội vàng lau nước mắt rồi chạy ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa được mấy bước, thân hình nhỏ nhắn được nhấc bổng lên. Thẩm Họa Minh cưng chiều hỏi han con gái.
“Sao? Hôm nay có ngoan không?”
“Hôm nào con chả ngoan. Sao mẹ về muộn thế?” Thẩm Kim Vũ phụng phịu, tay nhỏ áp lên má của cô.
“Hôm nay mẹ có việc, có lẽ ngày mai cũng sẽ về muộn. Cánh gà rán đền bù cho con đây.” Cô đưa một chiếc túi giấy thơm mùi gà rán cho con bé, sau đó nhìn bà chủ, gật đầu rồi về phòng trọ.
Sau khi mẹ đặt xuống, cô bé mới thấy một túi giấy khác ở trên tay mẹ, lúc mẹ cầm ra thì là một tập giấy dày cộp. Vội vàng bê cánh gà đến bàn làm việc của mẹ, cô bé kiễng chân, nhìn lên tập tài liệu mới đó.
“Sao thế? Hôm nay ở nhà có chuyện gì à?” Cô bế con lên, đặt nó ngồi trên đùi mình.
“Đúng ạ, chú hôm qua đến tìm tiểu Vũ.” Cô bé vừa nhai thịt gà, vừa khoe mẹ những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-bac-menh/2810228/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.