Đến mười giờ, lúc bệnh viện đã đóng cửa, có một nữ y tá lén lút đi trên hành lang. Ả ta ngó đông, ngó tây đề phòng. Khi không thấy có ai đi qua thì mở cửa phòng bệnh của Thẩm Họa Minh mà bước vào.
Khi đã ở nơi an toàn, ả ta mới bỏ khẩu trang ra, gương mặt trong bóng đêm không thể nhìn thấy rõ, chỉ thấy được nụ cười đang được ánh trăng chiếu lên. Đôi chân của ả từ từ bước tới giường bệnh.
Nhìn gương mặt đang ngủ say của cô, ả mỉm cười, giơ cao tay, dùng toàn lực đâm xuống. Nhưng không ngờ khi xuống nửa chừng thì cổ tay bị ai đó nắm lại, ả ngạc nhiên khi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt vẫn còn vô cùng tỉnh táo, cô dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn ả.
“Không phải cô đã ngủ rồi sao?”
“Sao tôi có thể ngủ khi chưa cảm thấy an toàn chứ?” Cô nhướn mày, bóp chặt cổ tay khiến ả đau đớn, nhăn mặt. “Liên Hạ, khá khen cho cô hôm nay có thể mò đến tận phòng bệnh này của tôi đấy. Nhưng cô cũng quá sơ hở rồi.”
Ả ta không cam lòng, vùng ra khỏi tay cô rồi rời khỏi. Nếu như không thể dùng cách này để giết cô, thì ả sẽ dùng cách khác.
Thế nhưng chưa kịp nghĩ được kế hoạch tiếp theo, ả đã bị camera ở gần đó ghi lại gương mặt lẫn hành động. Cả cánh tay dính máu cũng đã lọt vào khung hình. Người giám sát phòng máy đang buồn ngủ, nhìn đến camera ghi hình thì giật mình, lập tức gọi bảo vệ bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-bac-menh/2810206/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.