Dịch: Hé
Nửa đêm, Triệu Hương Nông đứng bên dưới căn hộ của Tống Liên Tố, chờ tài xế đến đón cô. Mới đứng có năm phút mà chân cô đã bắt đầu bủn rủn, chuyện xảy ra trong năm tiếng đồng hồ ở căn hộ của Tống Liên Tố đã vắt cạn thể lực của cô, khiến cô không thể không tìm một nơi để dựa vào.
Lúc cô tỉnh dậy Tống Ngọc Trạch đã không còn ở đó, cô gọi điện cho anh anh cũng không bắt máy.
Bây giờ, cô rất đói bụng, cô cần ăn một bữa thật no, nhưng tài xế của cô giống như đang chống đối cô mà mãi không thấy xuất hiện.
Khi chiếc motor cua một vòng đẹp mắt rồi dừng lại trước mặt cô, Triệu Hương Nông lập tức nhíu mày.
Người phụ nữ đang cau có kia khiến Tống Ngọc Trạch than thở trong lòng, nhưng lúc này anh chỉ muốn nghĩ mọi cách để hàng mày cô giãn ra. Tống Ngọc Trạch nghĩ anh đúng là hết thuốc chữa rồi, thế là anh thử mỉm cười với cô, dùng giọng điệu như lúc trước để nói với cô: "Triệu Hương Nông, đói rồi nhỉ? Anh đưa em đi ăn."
Hàng mày cô càng cau chặt hơn.
Tống Ngọc Trạch thầm thề với lòng mình, đây là lần cuối, thật sự đây là lần cuối cùng. Thế là, anh lại nở nụ cười, dùng giọng nói và biểu cảm mà cô thích nói với cô: "Triệu Hương Nông, còn ngẩn người ở đấy làm gì? Anh biết ở đâu có cơm và đậu tương ngon đấy."
Khi cô ngồi trên xe anh, dè dặt ôm lấy thắt lưng anh, Tống Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-toi-loi/1954881/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.