Vân Thường kiên trì muốn đến Đại học Thâm Hạ, cô nhất định phải nhìn xem cô gái mà Lâm Trạch thích trông thế nào. Suy nghĩ này choán lấy tâm trí cô, khiến cô nuốt không trôi. Lục Địch không khuyên nổi cô, chỉ đành đi cùng cô.
Hai người cùng đến Đại học Thâm Hạ. Lục Địch đi tìm bạn học của Lâm Trạch, bởi vì buổi sáng không phải đi học nên họ đều không biết Lâm Trạch đã đi đâu. Song vẫn có kẻ lắm chuyện nói: “Khả năng cao là cùng cô bạn gái nhỏ xinh đẹp của cậu ta đi hẹn hò ở dốc tình nhân rồi.”
Vân Thường và Lục Địch cùng đến ngọn núi sau trường, ở đó quả thực có một dốc núi nhân tạo, trồng rất nhiều loại cây và cỏ.
Đại học Thâm Hạ có một câu nói: Hoa có thể hái thỏa thích, cỏ có thể giẫm tha hồ.
Lục Địch và Vân Thường đi trong sân trường, trở thành tiêu điểm bị đánh giá từ trên xuống dưới. Rất nhiều người còn tiến đến bảo Vân Thường kí tên, cô đều cười từ chối khéo: “Xin lỗi, các bạn nhận nhầm người rồi, mình không phải Vân Thường.” Lúc này đối phương mới hậm hực rời đi.
Họ cùng bước về phía trước. Ở một vài phương diện, Vân Thường cực kì cố chấp, chẳng hạn như chưa trông thấy Hạ Xuyên thì cô tuyệt đối không chịu thôi.
Cuối cùng hai người dừng bước.
Ở một góc chết không dễ bị người ta phát hiện đằng trước có hai người đang ngồi, họ tựa lưng vào nhau, hình như đang nói chuyện vui vẻ gì đó. Qua một lúc, hai người lại ngồi đối diện nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-no-muon/4074559/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.