Henry Listyoon đã kể rằng:
Tôi là một Hoàng Tử trên đất nước rộng lớn và hùng mạnh mang tên Nam Chu Quốc. Sinh ra trong gia đình đế vương danh cao vọng trọng, cuộc sống của tôi chính là ước mơ của hằng hà sa số người bên dưới... Nhưng mà... Có mấy ai hiểu được sự khốn khổ của cái danh Con Nhà Hoàng Gia ấy chứ?
Năm lên 5 tôi còn bập bẹ chưa nói được một chữ trong khi các vị hoàng huynh hoàng tỷ đã được học chữ đọc thơ. Cảm giác lúc đó tôi như người thừa thải trong cái đại gia đình này vậy... Phụ hoàng lúc nào cũng chỉ chăm chăm vào Nhị Hoàng Huynh tài năng hay Đại Hoàng Huynh lanh lợi hoạt bác... Còn tôi mặc dù là Tam Hoàng Tử... Mặc dù là đích tử duy nhất của Hoàng Hậu đi nữa, ông ấy vẫn không một lần nhìn đến người con trai này...
Cũng vì sự bất tài này của tôi đã vô tình đẩy mẫu thân vào tình thế khốn khổ đến cùng cực. Bọn họ bảo tôi chính là tai ương đầu thai vào hoàng gia... Tôi chính là thứ mang lại xui xẻo cho quốc gia này. Điều đó trực tiếp ảnh hưởng đến danh tiếng của mẫu thân tôi khiến bà bị các quan viên trong triều chỉ trích thậm tệ.
Bấy giờ tôi vô cùng tuyệt vọng chạy đến cầu xin phụ hoàng. Mong một lần người có thể bỏ qua cho mẫu hậu. Với tôi lúc đó chỉ cần bà ấy sống tôi thế nào cũng chẳng sao cả...
Tất cả từ cầu xin đeo bám tôi cũng đã cố hết sức nhưng phụ hoàng vẫn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-mau-nang-ha-tan/2748219/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.