Sự đồng cảm và yêu thương ngày nào hầu như hoàn toàn tan biến, trong mắt Hana bấy giờ chỉ có sự phẫn nộ, Tomu càng bày ra bộ dạng đáng thương cô càng căm ghét. 
" Buông tôi ra ! Đồ ác quỷ ! " cô mắng nhiếc. 
Tomu có nói hết nước bọt, cô vẫn không chịu nghe, thậm chí anh quỳ xuống cầu xin, cô vẫn lạnh lùng, còn thẳng chân đá mạnh vào bụng anh, lật đật bỏ chạy. 
Biết không thể dỗ ngọt, Tomu đành mạnh tay, nhanh chân bắt lấy cô, lần nữa quăng cô trở về giường. 
Lực đập mạnh khiến Hana đau đớn, cô chưa kịp quan sát anh đã đè lên người cô, cơn tức giận bộc phát trong cô, từng câu mắng chửi như xát muối vào tim liên tục thốt ra. 
" Đồ xấu xa ! Tôi ghét anh ! 
Tôi vô cùng căm ghét anh !!! 
Kẻ đã lừa dối tôi bao lâu nay ! Vậy mà còn mở miệng nói yêu tôi ? 
...Thật kinh tởm !!! " Hana trút hết tức giận, cắn mạnh vào vai Tomu, không nhả. 
Từng giọt máu lỡ bị cô nuốt vào, nhận thức được nguy hiểm cô nhanh trí quay người phun ra hết, từng hơi thở hổn hển vì sợ hãi, cô ho liên tục, sợ bản thân sẽ trở thành đồng loại với quỷ hút máu. Nhưng nhìn lại cơ thể không có gì biến đổi, cô cho rằng chỉ vài giọt máu sẽ không ảnh hưởng. 
Tuy nhiên, cô gái ngốc kia đã sai, cô không hề biết những giọt ít ỏi kia, sẽ dần thay đổi cô trong tương lai. 
Tomu nhìn cô xa lánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-cam-tu-cau-cua-quy/2969665/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.