Tuy rằng Diệp Vinh Thu vừa hay tin người thân qua đời, nhưng giờ không có thời gian cho anh từ từ ‘tiêu hóa’ đau xót, nhiệm vụ vẫn phải tiếp tục. Cũng may mà Diệp Vinh Thu không chìm trong u uất quá lâu. Anh đã xa nhà nhiều năm, người cũng không chết ngay trước mắt anh mà do Chu Thư Quyên kể lại, bởi vậy nên vẫn có chút ngăn trở, khiến lòng anh vẫn còn tồn tại một tia huyễn tưởng.
Hai ngày sau, Chu Thư Quyên lại mang tin tốt về..
Họ đã biết tuyến đường quốc quân vận chuyển pháo, chúng sẽ đi Phiền Hồ. Tin tốt là, lần này để tránh Nhật và quân cộng, chúng cũng không phái nhiều người đi theo hộ tống, mà ngụy trang thành một đội vận chuyển sắt.
Chu Thư Quyên thông báo cho mọi người: “Chuẩn bị đồ đạc đi, chúng ta sẽ đi ra khỏi thành.” Cô đi tới trước mặt Diệp Vinh Thu, nhẹ giọng nói: “Đi.”
Diệp Vinh Thu ngẩn ra: “Ra khỏi thành?”
Chu Thư Quyên gật đầu: “Giờ sẽ rời Vũ Xương.”
Diệp Vinh Thu nói: “Nhưng từ khi vào thành tới giờ vẫn chưa làm gì mà.” Lần này đảng phái anh tới Vũ Xương là để điều tra đường dây của lão Quách đầu và tuyến đường quốc quân sẽ cho vận chuyển pháo, nhưng anh cũng có vài tính toán nhỏ, dự định nhân cơ hội tìm Hắc Cẩu một chút. Giờ anh đã có phương hướng, chỉ là để đảm bảo an toàn mà mấy hôm nay anh vẫn trú ở trong nhà không ra ngoài, sao bây giờ lại đột nhiên phải rời thành?
Chu Thư Quyên nhíu mày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-bach-lien-ay-that-xinh-dep/2001571/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.