Diệp Vinh Thu không thể tin nhìn Khưu Tiến Bộ. Anh ta đã biết rõ mục đích Hắc Cẩu làm vậy là thân bất do kỷ mà vẫn còn có thể nói được những lời này? (thân bất do kỷ: phải làm những việc không theo ý mình muốn.)
“Cái tên Yamadera Kou nghe thật đinh tai nhức óc, đừng nói là Vũ Xương, cả Ngạc Nam này có mấy ai là không biết tên ấy? Hắn dựa vào đâu để đi được tới ngày hôm nay? Chẳng lẽ là do giặc có lòng hảo tâm tán thưởng hắn ta? Mấy năm qua hắn đã chia rẽ bao nhiêu gia đình người Trung Quốc, hại biết bao nhiêu người, mỗi một tội ác của hắn đều có người nhớ kỹ.”
“Im miệng!” Hai mắt Diệp Vinh Thu đỏ bừng, giận dữ hét lên.
“Lẽ nào tất cả những người hắn ta hại, lần nào cũng đều là thân bất do kỷ? Hắn ta không có cơ hội giơ cao đánh khẽ cho?” Khưu Tiến Bộ không những không im lặng, ngược lại càng kích động hơn, “Hắn sống chung cùng một chỗ với giặc, anh biết trong lòng hắn đang suy tính gì sao? Tôi thừa nhận, hắn ta không đơn giản! Một người làm nhiều chuyện như vậy sao có thể đơn giản được cơ chứ?!”
Diệp Vinh Thu trừng mắt nhìn Khưu Tiến Bộ, ***g ngực anh vì kích động mà phập phồng lên xuống, kích động đến nỗi không thể nói nên lời, chỉ muốn xông tới đánh cho Khưu Tiến Bộ một trận, đánh đến khi anh ta câm miệng thì thôi!
Khưu Tiến Bộ như phát điên lên mà hét lớn: “Một người Trung Quốc, thân bất do kỷ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-bach-lien-ay-that-xinh-dep/2001479/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.