Mười giờ tối, đèn trong dinh thự nhà họ Diệp đều đã tắt, Hắc Cẩu từ bên lề đường đứng lên, chậm rãi đi về nhà.
Nhà hắn nằm sâu trong một con hẻm ở Giang Bắc, con ngõ rách nát, khắp nơi chỉ có bóng người nghèo, bọn họ đều là những mảng tối nghèo hèn thấp kém ở Trùng Khánh. Hắc Cẩu còn chưa đến gần ngõ đã nghe thấy một mùi tanh tưởi, nếu như Diệp Vinh Thu đi qua nơi này, chỉ sợ khi về sẽ ngâm mình tắm mấy tiếng liền, nhưng Hắc Cẩu đã sớm tập thành thói quen, lông mày chẳng nhíu đến một cái, cứ thản nhiên đi vào.
Đi qua vô số bãi rác chồng chất, Hắc Cẩu dừng chân bên một chiếc cửa gỗ siêu vẹo, đá cái cửa lung lay như sắp đổ kia rồi đi vào.
“Ai, ôi, này, đồ chó hoang anh nhẹ một chút đi! A…”
Vừa mới vào sân đã nghe thấy tiếng rên rỉ cao vút của một người phụ nữ. Tiếng rên này đến từ căn nhà phía đối diện, của một góa phụ chừng bốn mươi tuổi, mợ Nga.
Không ai biết mợ Nga họ gì, chỉ biết chồng mợ là một phu xe họ Lý, hầu hết mọi người đều kêu là mợ Nga, nhưng cũng có người thì gọi chị. Mợ mặc kệ người khác gọi sao thì gọi, nhưng nếu có ai đó lấy họ người chồng tôn kính của mợ ra mà gọi là Lý Nga, mợ sẽ phát hỏa, người đàn bà chanh chua ấy sẽ chỉ thẳng vào mũi đối phương mà mắng. Mọi người đều dị nghị bàn tán phía sau lưng mợ, nói rằng nếu chồng mợ ở dưới suối vàng có biết, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-bach-lien-ay-that-xinh-dep/145379/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.