Đám người cãi cọ ầm ĩ, đột nhiên truyền ra một giọng nữ mềm dịu.
“Mong các nàng đứng yên, ta thì sao?”
Thanh âm mềm dịu kia rất êm tai, nhưng vào tai Thẩm Thanh Thu, nghe thế nào cũng thấy có chút nghiến răng nghiến lợi nhè nhẹ.
Thẩm Thanh Thu vừa nghe giọng nói kia, đầu tiên là kinh ngạc, ngay sau đó lòng hoảng hốt như trăm con ngựa phi qua, một câu “Đù má” thiếu chút nữa buột miệng thốt ra.
Họa vô đơn chí!
Giọng nói này, thế mà lại là Thu Hải Đường!
Lòng Thẩm Thanh Thu gào thét, điên cuồng gõ hệ thống: “Đù má sao lại thế này!!! Thu Hải Đường sao lại ở đây!! Không phải nàng ta 800 chương nữa mới lên sân khấu à! Lão tử phải đối phó với Bác Bì Khách đâu rảnh lải nhải với nàng ta hả! Hệ thống đại đại, hệ thống cự cự, thêm đất diễn không cho cơm hộp thì thông báo một tiếng không được à!!”
Hệ thống: Nhiệm vụ trong lúc vận hành, không nằm trong kịch bản. Chúc quý khách may mắn.
Thẩm Thanh Thu đóng khung thoại.
Biến biểu tình cứng đờ trên mặt thành tự nhiên, Thẩm Thanh Thu hít sâu một hơi, nhìn nữ tử mặc hoàng y đi ra khỏi đám người, đứng trước mặt y, nhìn chằm chằm vào mắt Thẩm Thanh Thu. Hồi lâu, cười lạnh.
Thu Hải Đường nói: “Quả nhiên, ta không thể nhận nhầm.”
Thẩm Thanh Thu hơi cúi đầu, thấy bàn tay trắng nõn của nàng cầm thanh roi sắt bên hông, dùng sức tới mức nảy gân xanh lên.
Lạc Băng Hà từ khi Thu Hải Đường xuất hiện đến nay, vẫn luôn chú ý sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-xuan-son/4605039/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.