Edit: Hàn Lạc
Trộm, dối, dụ, lừa,
Là công cụ thuận lợi của anh,
Làm cho người ta cam tâm tình nguyện đánh mất bản thân.
Lần này,
Lại là ai gặp thiệt thòi?
Vũ Dung nhíu mi chớp chớp mắt, sau khi chậm rãi mở ra hai mắt , liền chống lại hai tròng mắt thâm thúy của Ngải Hoành Kì.
「 Sớm!」 Ngải Hoành Kì nhẹ nhàng hôn lên má cô một cái, sau đó mỉm cười với cô, vẻ mặt cử chỉ vô cùng thuần thục tự nhiên, giống như anh mỗi ngày đều chào hỏi cô như vậy.
Một chút rặng mây đỏ nhiễm hồng hai gò má tuyết trắng của Vũ Dung, cô không được tự nhiên xê dịch thân thể, mới phát giác chính mình thế nhưng gối lên cánh tay anh, mà bàn tay còn lại của anh mạnh mẽ ôm chặt thắt lưng cô, làm cho nửa người cô dán vào khuôn ngực rắn chắc, nằm gọn trong lồng ngực ấm áp của anh.
Cô hơi hơi giãy dụa nghĩ muốn rời khỏi lồng ngực của anh, thế nhưng bàn tay to của anh không chút nào chịu thả lỏng.
「 Buông!」 Cô kêu nhỏ.
Tuy rằng cách tầng tầng quần áo, Ngải Hoành Kì như trước sâu sắc cảm giác được, gò ngực mềm nhuyễn ấm áp của cô đang không ngừng ma sát lên lồng ngực của mình.
Anh nhắm mắt lại phóng túng chính mình hưởng thụ khoái cảm vì cọ xát mang đến, thẳng đến phát giác cỗ nhiệt lực kia càng có dấu hiệu không thể vãn hồi, anh mới lưu luyến buông tay ra.
「 Ti bỉ!」 Anh thế nhưng thừa dịp cô ngủ trộm ôm cô.
「 Thật sự không biết cảm ơn sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-vo-si-phan-1/54784/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.