Lên năm tư, mọi người đều vội vàng tìm việc thực tập, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, rất khó có dịp tụ một chỗ cùng nhau như hồi trước.
Sở Minh đương nhiên không sao, chỉ là nhìn Lâm Tĩnh dạo này có chút vất vả làm cho nàng đau lòng. Cha nuôi không biết bị cái gì, đem Tĩnh Tĩnh đặt ở nơi kinh doanh kém nhất trọng công ty giải trí Vạn Lâm, vừa xa xôi không nói, Tĩnh Tĩnh chưa bao giờ tiếp xúc qua công việc, công tác mệt, cường độ nhiều, tuyệt đối không phải cô gái bình thường có thể chịu. Điều làm cho Sở Minh bực mình hơn là nghe nói bên cạnh Tĩnh Tĩnh còn có một tên phó tổng giám đốc phong độ ngời ngời, hễ nghĩ tới là vại dấm lại trào ra.
Buồn bực thì buồn bực, Sở Minh cũng không dám giống như bình thường quấn quít lấy cô. Chỉ khi nhớ người ta đến không thể chịu nổi mới liền lặng lẽ ngồi xổm trước cửa Vạn Lâm. Bất kể có trễ thế nào đều sẽ chờ Lâm Tĩnh đi ra, lôi kéo tay đòi nàng lái xe đưa mình về nhà. Chỉ như vậy đương nhiên chưa đủ, nhân dịp Lâm Tĩnh cải biến nhân lực công ty, thêm người của mình vào, Sở Minh gạt Lâm Tĩnh, điên cuồng học lại mấy kiến thức chuyên ngành, dựa vào cha nuôi dễ dàng tiến vào bộ phận tiêu thụ trong Vạn Lâm.
Chỉ trong một ngày, Sở Minh liền làm thân xong với mấy vị tiền bối trong phòng, mọi người rất thích cô bé vẻ ngoài hoạt bát còn thông minh này, gặp chuyện khó cũng không hề nhăn mặt, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-vo-si-lai-la-cau/937938/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.