Chương 3
Gần đây trường có chuyển tới một du học sinh trao đổi đến từ Úc, thằng nhóc vô cùng đẹp trai. Ở Châu Âu di truyền thật tốt, da trắng như tuyết, đôi mắt sâu thâm thúy, nho nhã khí chất, cả người toát ra dáng thân sĩ**. Mấy đứa con gái bị cấm dục lâu ngày dường như điên cuồng, mỗi ngày đều kéo thành đàn đi rình trộm người ta làm Tiểu Đản ghen tị đến nổ mắt.
(**: người có học thức theo cách nói ngày xưa)
“Lão đại, tao không cách nào hiểu nổi, con gái luôn thích mấy kẻ đẹp trai cao to học giỏi như thằng đó hả?”
Sở Minh nhìn bộ dạng như muốn khóc của Tiểu Đản:
“Tiểu Đản à, nếu mày và thân sĩ cùng lúc rơi xuống nước cầu cứu, tao sẽ không ngần ngại mà lao xuống cứu thân sĩ.”
Vốn là muốn tìm người trút bầu tâm sự để được an ủi một chút, Tiểu Đản như bị tạt gáo nước lạnh khi nghe lời lẽ tàn nhẫn của độc phụ Sở Minh, uất ức muốn khóc.
“Lão đại, tới bây giờ tao mới biết mày thuộc loại trọng sắc khinh bạn!”
Nhìn Tiểu Đản hai mắt phiếm hồng, Sở Minh lắc đầu chậm rì rì nói:
“Tiểu Đản, mày đừng có hiểu lầm, tao chưa nói mặc kệ mày.”
Tiểu Đản nghe xong thập phần tin tưởng, lão đại đã phủ định chắc hẳn phải có dự tính khác.
Câu nói tiếp theo mới thực sự làm hắn phải rớt nước mắt.
“Trong lúc đang cứu thân sĩ tao sẽ cho mày một cước để mày khỏi thống khổ, sớm lên thiên đường. A di đà phật!”
“Lão đại, tao nguyền rủa mày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-vo-si-lai-la-cau/937911/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.