Lại Phong Vi dần phát hiện ra rằng Hà Tê là một họa sĩ hàng ngon giá rẻ.
Cô học mọi thứ rất nhanh, cũng rất giỏi suy một ra ba. Lúc đầu cô không quen với công việc của đoàn phim nên chỉ tập trung quan sát bên ngoài, không lâu sau cô bắt đầu tìm việc để làm. Sau khi ở trong đoàn được một tháng, cô không chỉ thiết kế trang phục, vẽ phác thảo tại hiện trường, tham gia dựng bối cảnh mà còn ra ngoài mua đồ, mỗi ngày đều thuộc nhóm đến trường quay sớm nhất, còn tiện tay quét dọn vệ sinh, thường xuyên bỏ tiền túi mua đồ uống mời cả đoàn, khi đạo cụ bị sai kích cỡ, cô thậm chí có thể xắn tay áo cưa gỗ và hàn kim loại ngay tại chỗ.
Đoàn phim không có nhiều nhà đầu tư nên kinh phí không đủ, bắt buộc họ phải giảm chi phí về mọi mặt. Hà Tê, cân được nhiều nghề, làm việc siêng năng, lại không bao giờ phàn nàn, chính xác là những gì anh ta cần___ trừ việc cô ăn hơi nhiều, một suất bằng hai người ăn thì không có vấn đề gì, nhưng điều này cũng có thể bỏ qua.
Các món ăn tuy tầm thường nhưng sau khi nạp đủ chất dinh dưỡng, Hà Tê đã dần khôi phục lại thể lực và vóc dáng khỏe mạnh trước đây, thỉnh thoảng cởi đồ chống nắng ra ngoài trời, gương mặt cô cũng rạng rỡ hơn nhiều.
Cả đoàn phim không có nhiều người, đều là những người trẻ tuổi, tư duy cởi mở, không có kịch bản nên thường động não ngay tại chỗ, rất có không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-tuoi/2887544/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.