🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vưu Tự im lặng hồi lâu, rồi tiến lên nửa bước, sắc mặt trắng bệch như cục bột nhào.



Hà Tê cong khuỷu tay mân mê chỗ giao giữa bông tai và lỗ tai, hỏi: “Sao anh lại nhìn tôi như thế? Tôi làm gì có lỗi với anh à?”



“Em không có lỗi, là anh…”



“Anh không cần xin lỗi tôi, tự do yêu đương bình đẳng, dễ đến dễ đi, không thể tiếp tục chứng tỏ không có duyên phận, đừng ép uổng làm gì.”



Duyên phận, Vưu Tự nhớ rõ khi cô nói thích anh ở lối vào nhà hát, cô cũng nhắc từ này, nhưng chớp mắt đã thành không có duyên phận rồi.



Hà Tê nhìn về phía cửa sàn nhảy, mất kiên nhẫn nói: “Còn gì nữa không? Lại Phong Vi say rồi, chúng tôi phải về thôi.”



Giọng anh nhuốm màu lạnh lùng: “Hai người ở chung?”



Thực ra nói thế cũng đúng, cô sống trong phòng làm việc, Lại Phong Vi thi thoảng cũng không về nhà, ngủ gục trong chiếc túi ngủ trên ghế sofa. Trong phòng làm việc có rất nhiều người sống như kẻ vô gia cư trên phố, nếu 6 giờ sáng có người bước vào sẽ thấy những con sâu túi ngủ đủ màu bò lổm ngổm khắp sàn nhà.



“Đúng.”



Cô thấy Vưu Tự nghe được câu này thì mày hơi nhíu lại, bả vai dao động lên xuống, tựa hồ đang điều chỉnh hô hấp để giảm bớt phiền muộn trong lòng.



Trông anh có vẻ rất khó chịu, mức độ này đã đủ chưa nhỉ? Hà Tê âm thầm do dự.



Nhưng phản ứng này cũng cho thấy anh đặc biệt để ý

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-tuoi/2887530/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.