Vừa rời khỏi chung cư, Vưu Tự liền buông tay, châm một điếu thuốc, yên lặng đi về phía trước.
Ánh nắng gay gắt thiêu đốt nửa khuôn mặt của Hà Tê, cô lấy tay che một lúc mới nhớ ra hôm nay mình chưa thoa kem chống nắng nên tăng tốc núp vào bóng của Vưu Tự.
Anh đổi điếu thuốc sang tay bên kia, xua đi làn khói xung quanh: “Đừng lại gần, hút thuốc thụ động đấy.”
Cô cố ý cọ vào cánh tay anh, nói: “Vậy anh đừng hút nữa.”
Vưu Tự rít thêm một hơi, phả vào trong gió, thản nhiên nhét nửa điếu thuốc còn lại vào vị trí tương ứng của thùng rác rồi nghiền nát nó.
Hà Tê nhìn lướt qua khuôn mặt của anh, làn da của anh trắng đến phát sáng dưới ánh mặt trời, nhưng đôi mắt lại u ám khó hiểu.
“Anh lo cho hai người bọn họ à?”
“Tình huống của họ quá phức tạp, có rất nhiều ràng buộc với nhau, cho dù tra tấn lẫn nhau cũng không thể tách ra.”
“Anh hiểu rõ như vậy mà còn xị mặt làm gì?”
Vưu Tự nhấn chìa khóa xe, lúc sắp đi tới bên cạnh xe, đột nhiên anh dừng bước, quay người lại, bóng đen hoàn toàn bao phủ lấy cô.
“Hà Tê, em thật sự thích Lại Phong Vi sao?”
Cô chớp chớp mắt, cợt nhả nói: “Thích.”
Anh nghe vậy thì cắn chặt quai hàm, lông mày dần buông lỏng, khẽ gật đầu.
Sau đó, anh dùng giọng điệu tác hợp nói với cô: “Được, cứ như vậy đi.”
Hà Tê cảm thấy vẻ mặt lúc này của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-tuoi/2887517/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.