Editor: Harusame248
- -----------------------------------
"Bang!"
Bàn tay vỗ lên mặt bàn một tiếng không nặng không nhẹ, không lớn không nhỏ, nhưng lại như nã lên trời một phát súng trong bữa tiệc ồn ào. Bốn phía còn đang ầm ĩ đồng loạt ăn ý mà dừng cuộc nói chuyện, ngay cả nhân viên công tác đang kính rượu nhau cũng phải ngưng lại, chăm chú tò mò nhìn hướng bàn chủ tiệc.
Mấy người bên đầu tư, sản xuất, chế tác, đạo diễn cùng diễn viên chính như đám Lưu Chấn Vũ đương nhiên ngồi chung trên chiếc bàn đó.
"Thật không dám giấu, bác sĩ luôn dặn dò tôi nếu còn cần 2 cái chân này, nội trong hai tháng không thể đụng đến một giọt rượu." Lưu Chấn Vũ một tay chống nạng đứng lên, vết thương của hắn còn chưa lành hẳn thế nhưng ngẩng đầu ưỡn ngực thẳng tắp, sống lưng cứng rắn đến như từ sắt thép đúc thành. Vào nghề gần 20 năm, tính tình của hắn rất nhiều người đều biết.
Người tốt bụng, hiền hòa, rộng rãi, nhiệt tình, chuyên nghiệp.
Xương lại cứng.
"Nhưng ly rượu này được đạo diễn Cao mời, tôi không thể không uống, mà là nhất định phải uống!" Đạo diễn Cao gặp dịp thì chơi định chuốc rượu Lưu Chấn Vũ, Trần Khải ở bên cạnh nhìn còn chưa kịp lên tiếng ngăn lại thì Lưu Chấn Vũ đã tự mình vỗ bàn đứng dậy, thu hút ánh mắt toàn trường nhìn về phía mình.
Đạo diễn Cao giơ một chén rượu, trơ mắt nhìn vị ảnh đế bình thường rất dễ nói chuyện nâng chén lên mà ừng ực rót vào miệng. Một ly lại tiếp một ly, ba chén rượu trắng trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thien-cam-hon-nhan/1201395/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.