Trương Tuấn đến lớp học, như thể rất quen thuộc thản nhiên ngồi vào chỗ bên cạnh Thùy Linh, mỉm cười với cô nàng một cái rồi thân thiết chào hỏi.
"Buổi sáng tốt lành."
"Ưm.."
"Cậu sao vậy, hai mắt thâm quầng thế kia. Đêm qua ngủ không ngon à?"
"Không..không có gì.."
Thùy Linh ấp a ấp úng trả lời, gương mặt trở nên ửng đỏ, hai bàn tay không tự chủ được đan vào nhau.
Hôm qua bị tên trước mắt này xem bói, ngón tay sờ soạng, cả người cô nàng bị kích thích. Toàn thân không hiểu thấu nóng rực âm ỉ, tựa như có thứ gì đó bên trong cơ thể bị thiêu đốt lên, vô cùng khó chịu, khiến đêm qua nàng ta trằn trọc mãi không ngủ được.
"Cậu còn nhớ vụ đánh cược chứ?"
Trương Tuấn cười nói, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm gò má hồng lên của Thùy Linh.
Thật xinh đẹp!
"Ưm.. Không ngờ cậu lại xuất sắc như vậy.."
"Thế còn bữa cơm thì sao, ăn gì, lúc nào đây?"
"Tùy cậu!"
"Vậy trưa nay nhé, hehe, lớp trưởng đại nhân không những xinh đẹp mà còn thật hào phóng.."
Hai người bận rộn nói chuyện, Trương Tuấn trêu chọc Thùy Linh một hồi, cái miệng dẻo quẹo khiến cô nàng xấu hổ không thôi.
Cảm nhận phía sau có một ánh mắt hung ác, ghen ghét nhìn chằm chằm, Trương Tuấn khẽ quét mắt nhìn qua. Phát hiện tên Phạm Quốc Vĩ xấc xược nhìn mình, Trương Tuấn liền híp mắt cười khẩy, nhếch môi khiêu khích.
Anh là người có hệ thống, còn sợ một thằng công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-truy-my-ky/2306992/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.