"Mình chết rồi sao?"
Vừa mới có lại tri giác, cảm nhận cơ thể mệt mỏi trống rỗng, ý nghĩ đầu tiên của Trương Tuấn chính là như vậy.
Hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối, bản thân vừa mới có được một cái cơ duyên nghịch thiên, còn muốn hảo hảo hưởng thụ đỉnh cao nhân sinh đây..
"Bác sĩ, mọi thứ đã chuẩn bị xong, có thể bắt đầu mổ."
Bên tai đột nhiên vang lên một giọng nữ, có vẻ khẩn trương, Trương Tuấn liền bất giác thở phào nhẹ nhõm, cố gắng mở mắt.
Hắn lúc này mới biết, bản thân mình vẫn còn sống, chỉ là đang nằm trong một căn phòng bệnh viện, bên cạnh là các y tá bác sĩ tất bật tới lui.
"Bác sĩ, bác sĩ, bệnh nhân đã tỉnh."
Một nữ y tá mặc áo xanh, đeo khẩu trang trắng xóa, nhìn thấy Trương Tuấn liền vội vã nói.
Nghe cô nàng gọi, một tên bác sĩ liền tiến đến, đôi mắt trí tuệ phía sau cặp kính gọng đen chăm chú nhìn hắn.
"Kỳ lạ, không phải đã gây mê rồi sao. Cậu không sao chứ?"
Gã bác sĩ trầm thấp hỏi, khiến Trương Tuấn yếu ớt câm lặng.
Không sao? Tôi đương nhiên không sao, chỉ là bị đạn bắn một chút thôi mà..
Cảm thấy bờ vai truyền đến đau đớn, Trương Tuấn không hơi đâu để ý tên bác sĩ, ý thức vội vàng tiến vào hệ thống.
Vốn muốn mua một viên trị thương đan, nhưng nghĩ đến đạn còn không lấy ra, mà lại sử dụng bình phục luôn nơi này có vẻ quá mức kinh thế hãi tục, hắn liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-truy-my-ky/2306989/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.