Thủ đô giờ cao điểm, muốn nói người dân căm ghét thứ gì nhất, thì chính là tắc đường.
Trương Tuấn bắt một chiếc taxi, lúc mò mẫm về được đến cửa nhà trọ đã là gần tám giờ tối, hắn uể oải lết lên phòng.
Từ sáng đến giờ chưa kịp ăn gì, đánh nhau mấy lượt, còn trúng đạn mất bao nhiêu máu, khiến toàn thân hắn lúc này ủ rũ mệt mỏi, chỉ muốn ngả lưng làm một giấc cho đã.
"Ui da.."
Bờ vai mới vừa chạm đến giường, Tê liệt đan hết tác dụng, vết mổ ẩn ẩn có cảm giác đau, Trương Tuấn buồn bực hừ rên một tiếng rồi vào hệ thống mua một viên Trị thương đan sử dụng.
Tiêu phí 20 điểm ngưỡng mộ, trong tích tắc cơ thể hắn lại hoàn hảo, không còn bất cứ đau nhức gì, chỉ có cái bụng là ồn ào biểu tình.
"Đi đớp cái đã."
Nghĩ đến liền làm, Trương Tuấn liền dậy, chạy vội ra đầu ngõ gọi bà chủ làm ba tô bún ngan đầy ắp. Trong ánh mắt kinh ngạc như nhìn người chết đói của bà chủ và đám khách hàng xung quanh, hắn mới hài lòng xoa xoa bụng trở lại phòng.
No cơ bụng thì chùng cơ mắt.
Tắm rửa, miễn cưỡng chơi vài trận Liên Minh Huyền Thoại xong, Trương Tuấn liền cởi phăng quần áo lăn ra ngủ khò.
Lúc này trời sập hắn cũng chịu, không dậy được.
Đêm tối.
Trương Tuấn trần truồng nằm ngủ say giấc, xung quanh cơ thể là những tia tín ngưỡng lực trắng bạc vô hình lơ lửng, mỗi lần hắn hít sâu một hơi đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-truy-my-ky/2306985/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.