"We, phải cô Lâm kia không tụi bây?"
"Đúng rồi, đúng rồi, bộ ngực đó không thể nào lầm được, là thằng súc sinh nào đang chở cô vậy, mẹ nó."
"Hình như là sinh viên trong trường, nhìn quen quen."
"Chính xác, để tao nhớ kỹ, thằng này hôm trước đấm thằng Vĩ trong nhà vệ sinh đây mà."
"..."
Một đám thanh niên ngồi uống trà đá trước cổng trường, thấy Trương Tuấn cùng Lâm Mỹ Ngọc cùng nhau đi đến, xôn xao bàn tán.
Lâm Mỹ Ngọc nghe được xấu hổ, xe vừa dừng lại bên trong bãi đỗ, cô nàng liền vội vã đi xuống, chỉnh chu trang phục lạnh lùng nói.
"Cậu.. Anh vào trước đi, nhớ kỹ, ở trường đừng nói lung tung khắp nơi."
"Hì hì.. Được rồi, anh hiểu."
"Anh còn cười. Không phải chuyện đùa đâu."
Mắt thấy sinh viên xung quanh chỉ trỏ, Lâm Mỹ Ngọc buồn bực nói, trong lòng có chút lo lắng.
Trương Tuấn nghiêm túc nhìn nàng, mỉm cười trả lời.
"Đương nhiên anh biết, đừng lo, anh không để người mình yêu phải khó xử đâu."
Mặc dù xã hội hiện đại đề xướng tình yêu tự do, chuyện giáo viên yêu học sinh bây giờ đã không còn quá mức vi phạm luân thường đạo lý, nhưng Trương Tuấn luôn cảm thấy tính cách Lâm Mỹ Ngọc tương đối cổ hủ, không phải loại cổ hủ trên ăn mặc nề nếp, mà chính là bên trong tư tưởng.
Chính vì thế, hắn rất vui lòng che giấu quan hệ, bởi vì..
Khụ.
Hắn cũng không muốn để Thùy Linh biết được, khiến cô nàng thương tâm a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-truy-my-ky/2306957/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.