Đứng bên vệ đường mút mút que kem, Trương Tuấn nhìn Thùy Linh cười hỏi.
"Bà xã, hôm nay chơi vui chứ."
Thùy Linh gò má có chút phát nhiệt, có chút bực bội.
Nghĩ đến lúc nãy xem bóng, chính mình không kiềm chế được hưng phấn la hét cổ vũ, thậm chí lúc cầu thủ ghi bàn phản lưới nhà còn không biết gì nhảy cẫng lên hoan hô, khiến người chung quanh sát khí nhìn nhìn, cô nàng liền gắt gỏng.
"Không vui, hừ hừ, cậu đợi tớ xử lý đi."
Trương Tuấn chán nản.
"Sao lại không vui, mà cậu tớ gì ở đây nữa vậy bà xã."
"Tớ thích thế."
"..."
Thùy Linh hồn nhiên nhưng không ngốc, nghĩ đến ban nãy Trương Tuấn ghen tuông với anh Bình, đỗi kiểu trẻ con, cô nàng liền ngoan ngoãn xưng em gọi anh để cho hắn một chút mặt mũi.
Hắn còn gọi bà xã nữa chứ, hì hì, làm sao chínhmình lại rất ưa thích đây.
Không được, mình cũng muốn mặt mũi.
Nghĩ đến trong nhà gia giáo rất nghiêm, cha mẹ ưa thích chơi trò môn đăng hộ đối, Thùy Linh liền nghiêm túc nói.
"Nhớ nhé, ở trường chỉ cho phép cậu gọi tớ bằng tên thôi đó, không được gọi bà xã."
"Sao vậy?"
"Cậu cứ biết thế là được."
Trương Tuấn ậm ừ gật đầu, gọi sao cũng được, chỉ là tùy tiện một cái xưng hô mà thôi.
Cô nàng đã thích, vậy cứ chiều đi.
Sáu giờ tối.
Vốn còn muốn đưa Thùy Linh cùng nhau ăn cơm, đoạn lên bờ hồ hóng gió, sau đó có sức thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-truy-my-ky/2306953/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.