Thiếu nữ kia lúc này nhìn thấy Trương Tuấn lạnh lùng nhìn mình, trong lòng hơi run, liền vội vã cười tươi nói.
"Xin lỗi đã làm bác và mọi người hiểu lầm, cháu là em họ anh Tuấn ạ.."
Ông bác chủ nhà lúc này nhớ ra gì đó, buồn bực nói.
"Thì ra là cháu, không có việc gì đừng la hét lung tung vậy chứ, rất dễ sinh ra án mạng đó, biết chưa?"
"Dạ, dạ."
Nói đoạn, lão phất phất tay, giải tán đám người hóng hớt đi, sau đó cũng chán nản rời khỏi.
Lâu lắm rồi trong khu trọ mới phát sinh ra chút chuyện vui, vậy mà náo một hồi hóa ra chỉ là hiểu lầm, haizzz.
Trương Tuấn đợi cho xung quanh hết thảy yên tĩnh, hắn mới gằn giọng.
"Hoàng Vân Anh, sao em lại ở đây?"
Trong lòng hắn có chút bực bội, lại là con tiểu quỷ này.
Cái con bé này lần trước bỏ nhà đi, trẫm đã có lòng tốt đưa về, làm sao lại tiếp tục chạy ra tiếp vậy, hơn nữa còn thần không biết quỷ không hay chui vào phòng trọ của trẫm.
Lại còn trần truồng tắm rửa thản nhiên, cửa thì không đóng.
Đây là có ý đồ gì đây, mẹ nó, muốn ép hắn làm Minh Béo sao?
"Anhhhh, em không có chỗ nào để đi..."
Vân Anh yếu đuối nũng nịu nói, một bộ đáng thương diễn hoài không chán.
Trương Tuấn đương nhiên không mắc mưu.
"Về nhà đi, anh và mày không quen."
"Ứ ừ, anh đã ở chung với em một đêm, vừa mới còn nhìn thấy cơ thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-truy-my-ky/2306936/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.