Vào một cái quán cơm, đoàn người ăn no uống say.
Trông thấy Kiều Phong có vẻ buồn buồn, muốn nói lại thôi, Trương Tuấn hiểu ra, hắn liền đặc biệt gọi cho Kiều Phong mấy chai rượu nếp quê tự nấu.
"Đa tạ Tuấn đệ."
Kiều Phong vui vẻ nói, cởi cái nắp chai bằng lá chuối ra.
Ngửi ngửi mùi rượu thơm nồng, tràn đầy hương vị kích thích, hắn hài lòng cười ha hả, đoạn gọi với ra.
"Tiểu nhị, có thể cho tại hạ mượn hai cái bát lớn được không, để ta và vị huynh đệ đây uống cho thoải mái."
Tên nhân viên phục vụ ngơ ngác, bên cạnh khách nhân thì cười trêu chọc.
"Xem kìa, một thằng ngộ phim Tàu."
"Haha, tiểu nhị, tiểu nhị, cho cháu một chai coca với."
"Đủ rồi, đừng học theo tên điên kia, về nhà cha cấm con xem phim khựa nữa."
"Hic..."
Trương Tuấn đen mặt, nghe đến âm thanh xung quanh, bên cạnh chúng nữ che miệng cười, hắn liền từ chối.
"Phong huynh, ngươi một mình tự uống là được rồi."
Hắn vừa nói, vừa vội vã cầm lấy ghế ngồi tránh xa xa, một bộ không quen tên kia.
Một phần là xấu hổ, càng nhiều là do hắn không thích uống rượu.
Mặc dù còn có chút tiếc nuối, bởi không có vị anh hùng nào để thỏa sức cạn bát với mình, nhưng Kiều Phong lúc này vẫn rất vui vẻ.
Đồ ăn ngon thì ngon, mới lạ, đậm đà đủ loại hương vị, rượu thì lại mạnh, uống vào cháy phê cổ họng.
Quả thật là thiên đường.
Bây giờ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-truy-my-ky/2306932/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.