Hạ Thiên nhếch mép đứng lên, rốt cuộc thì hắn ở cái trò chơi này là một tên phế vật thật sự cũng còn may là cái hệ thống của hắn có nhân tính đem sủng vật của hắn trở thành Hổ Vương dù cảm giác không có thành tựu cho lắm, nhưng thế này vẫn tốt hơn là tự sinh tự diệt một mình ở cái nơi quái quỷ này.
Màn chắn khí bị phá vỡ Hạ Thiên bước vào trong, bên trong không khí đặc biệt đáng sợ âm khí của nơi này dường như đang dần giảm xuống khi màn chắn khí biến mất. Vô Hương Cốc tuy là nơi tập trung các yêu thú nhưng chúng vẫn còn là yêu thú cấp thấp đối với Hổ Vương cũng không phải là trở ngại gì lớn lao!!
Nhưng Hạ Thiên lại là một sự khác biệt.
" Nơi quỷ quái gì đây? "
Bao bộc Vô Hương Cốc là các dãy cây có hình thù kỳ lạ, toàn thân của chúng tỏa ra ánh sáng màu đen hắc ám kinh người với vô số đầu lâu đang bay lơ lửng trên không trung... Hạ Thiên nuốt nước bọt , hắn đang hối hận, hối hận vì đã nghe lời tên hệ thống thối kia chơi trò chơi này.
Bước chân không tình nguyện di chuyển vào bên trong một chút, nhưng xung quanh vẫn chưa xuất hiện động tĩnh gì bất thường chỉ có âm thanh nhưng đầu lâu va chạm vào nhau tạo ra thật khiến người ta rơi vào trạng thái sợ hãi , rung rẩy và lo lắng.
Hổ Vương uy vũ đi theo phía sau Hạ Thiên, ánh mắt uy nghiêm của nó không ngừng tỏa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-trong-sinh-vi-vua-tro-lai/2773338/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.